NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 118

“Làm thế nào chúng tôi biết rằng anh là người của Soneji?”

Thompson hỏi.

“1. Mười triệu. 2. Disney World, Orlando - Thế giới Thần kỳ. 3.

Đỗ xe ở khu Pluto, hàng hai mươi tư.” Gã đội mũ có vành đọc chính
xác những từ của bức thông điệp đòi tiền chuộc.

Thompson đứng yên. “Chúng ta sẽ đàm phán về việc thả con bé.

Đàm phán. Anh làm theo cách của chúng tôi.”

“Cái gì? Và giết đứa nhỏ à?” Jezzie Flanagan bước thẳng lên

phía sau Thompson và lực lượng của FBI.

“Bỏ súng của các anh xuống,” cô nói dứt khoát. “Để cho thanh

tra Cross thực hiện vụ trao đổi. Nếu làm theo cách của các anh và con
bé chết, tôi sẽ nói cho mọi phóng viên ở nước này biết. Tôi thề là sẽ
làm điều đó, Thompson. Tôi thề với Chúa là thế.”

“Tôi cũng sẽ làm thế,” tôi nói với tay đặc vụ FBI. “Tôi nói thật

đấy.”

“Đây không phải hắn. Đây không phải Soneji,” cuối cùng

Thompson cũng lên tiếng. Anh ta nhìn đặc vụ Scorse và lắc đầu vẻ
ghê tởm. “Để họ đi,” anh ta ra lệnh. “Cross và tiền chuộc đến chỗ
Soneji. Đó là quyết định.”

Gã liên lạc lạnh băng cùng tôi lại bắt đầu bước - tôi thì run lên.

Người ta đang chằm chằm nhìn khi chúng tôi tiếp tục hành trình về
phía những chiếc xe điện màu cam. Tôi cảm thấy mọi chuyện dường
như hoàn toàn không có thực. Một lát sau chúng tôi đã ở trong một
trong những chiếc xe điện. Cả hai ngồi xuống.

“Bọn khốn,” gã liên lạc lẩm bẩm. Đó là dấu hiệu đầu tiên thể hiện

cảm xúc của hắn. “Suýt nữa bọn nó phá hỏng hết mọi thứ.”

Chúng tôi dừng lại bên một chiếc Nissan Z còn mới ở khu

Donald, hàng sáu. Chiếc xe có màu xanh sẫm, với lớp kính được phủ
sơn xám. Trong chiếc xe thể thao này không có ai.

Mũ Có Vành nổ máy, rồi chúng tôi lại trở ra phía đường 1-4. Vào

buổi trưa hầu như không có xe cộ rời khỏi công viên. Một ngày nghỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.