NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 120

CHƯƠNG 24

HÃY NGỒI THOẢI MÁI, thư giãn, và tận hưởng chuyến bay,” gã liên
lạc nói khi hai chúng tôi đã lên máy bay. “Có vẻ như tôi là phi công
thân thiện của anh. Này, nhưng có thể không được thân thiện lắm
đâu.”

Hắn còng tôi vào tay của một trong bốn chiếc ghế hành khách.

Một người nữa bị giữ làm con tin, tôi nghĩ. Có lẽ tôi có thể giật tung
tay ghế ra. Nó làm bằng kim loại và nhựa. Đủ lỏng lẻo.

Chắc chắn gã liên lạc là phi công của chiếc máy bay này. Hắn

hoàn thành thủ tục xin phép cất cánh, rồi chiếc Cessna vừa xóc vừa
chạy trên đường băng, từ từ tăng tốc độ. Cuối cùng nó cất cánh và bay
lên không trung, theo hướng Đông Nam, bay trên phần Đông của
Orlando và St. Petersburg. Tôi chắc chắn rằng, cho đến lúc này, chúng
tôi vẫn đang bị theo dõi. Nhưng kể từ đây trở đi, mọi thứ phụ thuộc
vào gã liên lạc. Và phụ thuộc vào kế hoạch hoàn hảo của Soneji.

Trong vài phút bay đầu tiên, hai chúng tôi im lặng. Tôi ngồi tựa

vào ghế và quan sát gã liên lạc làm việc, cố gắng nhớ mọi chi tiết của
chuyến bay cho tới lúc này. Gã đàn ông có năng lực và rất thoải mái
trong việc điều khiển máy bay. Vẫn không có dấu hiệu căng thẳng nào.
Rõ ràng là một tay chuyên nghiệp.

Một liên tưởng kỳ lạ xuất hiện trong đầu tôi. Bây giờ chúng tôi

đang ở Florida, bay hướng về phía Nam. Ban đầu một băng đảng ma
túy Colombia đã đe dọa gia đình Bộ trưởng Goldberg. Đó có phải là
sự trùng hợp ngẫu nhiên không? Tôi đã không còn tin vào sự trùng
hợp nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.