NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 17

CHƯƠNG 3

TỪ HỒI CÒN BA HAY BỐN TUỔI, Maggie Rose Dunne đã luôn bị
người ta để ý. Lên chín tuổi, nó đã quen với sự chú ý đặc biệt dành cho
mình, với việc người ta trố mắt nhìn như thể nó là Maggie “tay kéo”
hay “cô gái Frankenstein”.

Sáng hôm đó nó bị theo dõi nhưng không biết. Giá mà lần này

Maggie Rose để ý. Lần này có chuyện đã xảy ra.

Maggie Rose học trường Washington Day ở Georgetown, nơi nó

cố gắng hòa nhập với một trăm ba mươi học sinh khác. Vào thời điểm
ấy, chúng đang hát trong hội trường rất hào hứng.

Hòa nhập không phải chuyện dễ với Maggie Rose, ngay cả khi nó

muốn làm thế kinh khủng. Rốt cuộc nó vẫn là cô con gái chín tuổi của
Katherine Rose. Maggie không thể bước qua một cửa hiệu nhỏ bán
băng video mà không nhìn thấy hình ảnh của mẹ mình. Gần như cứ
cách một hôm thì truyền hình lại chiếu phim có mẹ nó đóng. Mẹ
Maggie được đề cử giải Oscar mười chín lần, nhiều hơn hầu hết các
nữ diễn viên xuất hiện trên tạp chí People.

Vì những điều ấy, Maggie Rose rất nhiều lần cố gắng biến mất

sau lớp vỏ mà nó tạo nên. Sáng hôm đó nó mặc chiếc áo len Fido Dido
đã cũ mèm với những lỗ khoét cả ở mặt trước và sau. Nó chọn quần
jean bụi hiệu Guess. Chân đi đôi giày đế mềm cũ màu hồng hiệu
Reebok - một đôi giày “đi quen chân” của nó, cùng đôi tất Fido moi từ
đáy tủ đồ. Maggie cố tình không gội mái tóc dài vàng óng trước khi
đến trường.

Mẹ Maggie tròn xoe mắt khi thấy những thứ đồ con gái mặc. Cô

nói, “Trông kinh quá” nhưng rồi vẫn để Maggie ăn mặc như vậy đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.