NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 170

mình. Mười năm nữa tính từ hôm nay, tôi sẽ vẫn có thể nhớ lại cuộc
nói chuyện này theo từng khoảng thời gian một, hai thanh tra ạ.”

Bà bạn McBride đã kéo ghế mình sang bên cạnh ghế của bà

Scott. Ban đầu bà không lên tiếng, mặc dù bà đã nắm lấy một cánh tay
gân guốc của bà Scott.

“Đúng đấy, bà ấy sẽ làm được như vậy,” Quillie McBride nói.
“Một tuần trước vụ án mạng liên quan đến Turner, chính tay da

trắng đó lại đến khu này,” bà Scott tiếp tục.

“Lần thứ hai này hắn đi từ nhà nọ sang nhà kia. Hắn là một người

bán hàng.”

Sampson và tôi nhìn nhau. “Bán hàng kiểu gì?” Sampson hỏi bà.
Bà Scott đưa mắt lướt qua mặt Sampson trước khi trả lời câu hỏi.

Tôi nghĩ bà đang tập trung, để chắc chắn rằng mình nhớ được mọi
điều về Sampson. “Hắn bán hệ thống sưởi ấm cho mùa đông. Tôi đã đi
qua xe hơi của hắn và nhìn vào trong. Ở ghế trước có một cuốn sách
liên quan tới bán hàng gì đó. Công ty của hắn có tên là Thiết bị Sưởi
Atlantic, ở Wilmington, Delaware.”

Bà Scott lần lượt nhìn mặt hai chúng tôi để chắc chắn rằng bà vẫn

đang diễn đạt rõ ràng, hoặc để chắc chắn rằng chúng tôi vẫn đang lắng
nghe toàn bộ những điều bà vừa nói.

“Hôm qua tôi trông thấy chính chiếc xe ấy chạy qua khu này. Tôi

thấy chiếc xe vào buổi sáng mà người phụ nữ ở phố C bị giết. Tôi đã
nói với bà bạn tôi đây rằng, ‘Tất cả chuyện này không thể là sự trùng
hợp được, đúng không?’ Hiện giờ tôi không biết liệu gã đó có phải là
kẻ các anh đang tìm hay không, nhưng tôi nghĩ các anh nên nói
chuyện với hắn.”

Sampson nhìn tôi. Rồi cả hai chúng tôi cùng làm một việc hiếm

khi xảy ra dạo gần đây. Chúng tôi cùng mỉm cười. Thậm chí hai bà già
cũng quyết định hòa theo. Chúng tôi đã thu lượm được điều gì đó.
Cuối cùng chúng tôi cũng có được chút tiến triển, tiến triển đầu tiên
trong vụ án này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.