NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 172

CHƯƠNG 36

GARY MURPHY VỀ TỚI NHÀ lúc hơn năm giờ một chút vào chiều
ngày hôm sau, mười bốn tháng Giêng. Trước đó hắn đã vào văn
phòng, ngay bên ngoài Wilmington. Chỉ có vài người ở đó, Gary dự
định hoàn thành một số công việc vớ vẩn liên quan đến giấy tờ. Hắn
phải làm cho mọi thứ trông có vẻ ổn lâu hơn một chút nữa.

Cuối cùng hắn lại nghĩ đến những vấn đề lớn hơn. Kế hoạch lớn.

Gary không thể chú tâm cho một đống hóa đơn và biên lai nằm la liệt
trên bàn làm việc của mình. Hắn cứ mải miết cầm mấy tờ hóa đơn đã
nhàu nát của khách hàng lên, liếc nhìn những cái tên, con số và địa
chỉ.

Thằng đầu óc bình thường bỏ mẹ nào lại có thể quan tâm đến tất

cả chỗ hóa đơn này chứ? hắn nghĩ. Việc đó thật tủn mủn, nhàm chán
và tầm thường. Đó là lý do vì sao công việc này - cùng với Delaware -
là một nơi ẩn náu tốt cho hắn.

Thế nên Gary tuyệt đối không làm được việc gì ở văn phòng, trừ

việc lãng phí vài giờ đồng hồ. Ít nhất trên đường về nhà hắn cũng đã đi
lấy một món quà cho Roni. Hắn đã mua cho con bé một chiếc xe đạp
màu hồng có bánh phụ và cờ đuôi nheo. Hắn đã mua thêm một căn
nhà búp bê Barbie. Bữa tiệc sinh nhật của con bé được tổ chức lúc sáu
giờ.

Missy đón hắn ở cửa trước với cái ôm và một cái hôn. Biết

khuyến khích người khác là thế mạnh của cô. Bữa tiệc sinh nhật mang
lại cho cô thứ gì đó để suy nghĩ. Cô đã khuất mắt hắn được vài ngày.

“Một ngày tuyệt vời, em yêu. Anh không đùa đâu nhé. Tuần tới

sẽ có ba lần về nhà đấy. Đếm nhé, ba đấy,” Gary nói với vợ. Khỉ thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.