NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 173

Hắn có thể trở nên thật hấp dẫn khi hắn muốn. Thầy Chips tới
Delaware.

Hắn theo Missy vào phòng ăn, nơi cô đã sắp xếp các loại đồ nhựa

và giấy có màu sắc tươi sáng để chuẩn bị cho bữa tiệc của các bữa
tiệc. Missy đã treo lên tường một tấm giấy in - loại họ dùng trong các
trận bóng bầu dục ở U. D

*

- University Dumb

*

. Tấm giấy này có nội

dung: RONI TIẾN LÊN - BẢY TUỔI!

“Tuyệt cú mèo, em yêu. Em có thể tạo ra mọi thứ từ chỗ chẳng có

gì. Tất cả trông thật tuyệt,” Gary nói. “Bây giờ chắc chắn mọi thứ
trông khá lên rồi.”

Thực tế là Gary đã bắt đầu thấy hơi căng thẳng. Hắn thấy lạc lõng

và muốn chợp mắt một chút. Đột nhiên ý tưởng về bữa tiệc sinh nhật
của Roni dường như kiệt quệ. Chắc chắn hồi hắn còn nhỏ đã chẳng hề
có một bữa tiệc nào.

Đúng sáu giờ thì hàng xóm bắt đầu tới. Thế cũng tốt, hắn nghĩ.

Nghĩa là đám trẻ thực sự muốn tới. Chúng thích Roni. Gary có thể
thấy điều ấy trên gương mặt của những cái đầu bóng bay bé nhỏ.

Nhiều ông bố bà mẹ ở lại dự tiệc. Họ là bạn của hắn và Missy.

Hắn thực hiện vai trò của người phục vụ một cách đầy trách nhiệm,
trong khi Missy khởi động cho bọn trẻ chơi một loại trò chơi: tìm vịt,
chiếm ghế, bịt mắt gắn đuôi.

Mọi người đều vui vẻ. Hắn nhìn Roni, con bé như một con quay

đang xoay tít.

Trong đầu Gary cứ liên tục hiện ra ảo ảnh: hắn giết tất cả những

người tới dự tiệc sinh nhật của một đứa nhóc. Một bữa tiệc sinh nhật -
hoặc trò chơi tìm trứng Phục sinh của trẻ con. Điều đó khiến hắn cảm
thấy dễ chịu hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.