NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 174

CHƯƠNG 37

NGÔI NHÀ CÓ HAI TẦNG, xây bằng gạch và sơn trắng, nằm trên nửa
lô đất có trồng cây. Nó đã bị quây kín bởi những chiếc xe con, xe
thùng, xe Jeep, phương tiện đi lại của các gia đình sống ở ngoại ô.

“Đây không thể là nhà hắn được,” Sampson nói khi chúng tôi đậu

xe ở một con phố nhỏ. “Thứ Đó không sống ở đây. Jimmy Stewart thì
có.”

Chúng tôi đã tìm thấy Gary Soneji - nhưng có cảm giác không

đúng lắm. Nhà của con quái vật ấy là một căn có vẻ đẹp hoàn hảo của
khu ngoại ô, một căn nhà hào nhoáng nằm trên một con phố được
chăm sóc chu đáo ở Wilmington, Delaware. Tính từ lúc chúng tôi nói
chuyện với bà Scott ở D.C. tới giờ chưa tới hai mươi tư tiếng. Trong
khoảng thời gian ấy chúng tôi đã lần ra công ty thiết bị Sưởi Atlantic ở
Wilmington. Chúng tôi đã tập hợp lại Đội Giải cứu Con tin ban đầu.

Hầu hết cửa sổ của căn nhà đều sáng ánh đèn. Một xe tải giao

hàng của hãng Domino có mặt gần như đồng thời với chúng tôi. Một
thằng nhỏ cao gầy tóc vàng chạy tới cửa, hai cánh tay dang ra của nó
mang bốn hộp bánh pizza lớn.

Thằng bé giao bánh nhận tiền thanh toán, rồi chiếc xe tải chạy đi

nhanh như khi chạy tới.

Việc đây là một ngôi nhà đẹp nằm trong khu dân cư tốt làm tôi lo

lắng, thậm chí hoài nghi mất vài phút. Soneji đã luôn đi trước chúng
tôi hai bước - bằng cách nào đó.

“Hành động thôi,” tôi nói với đặc vụ Scorse. “Đây chính là nó,

anh em. Cửa vào địa ngục đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.