NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 177

CHƯƠNG 38

ĐƯỢC RỒI, ta hãy tăng thêm một nấc nữa nào! Chúng ta hãy làm
chút rock & roll nghiêm túc đi. Bây giờ hãy chơi một cách nghiêm túc
đi nào
, Gary nghĩ khi bỏ trốn.

Từ khi mười lăm, mười sáu tuổi trong hắn đã có những kế hoạch

trốn chạy. Hắn biết rằng vào một ngày, bằng cách nào đó và ở nơi nào
đó, cái gọi là chính quyền sẽ đến bắt hắn. Hắn đã thấy toàn bộ chuyện
đó trong tư duy của mình, trong những giấc mơ chi tiết giữa ban ngày.
Câu hỏi duy nhất là khi nào. Và có lẽ là vì điều gì? Vì tội nào trong số
các tội của hắn?

Rồi họ xuất hiện ở đó, trên đại lộ trung tâm ở Wilmington! Kết

thúc cuộc săn đuổi lừng danh. Hay đó mới là sự khởi đầu?

Từ lúc trông thấy cảnh sát, Gary như một chiếc máy được lập

trình sẵn. Hắn gần như không thể tin nổi rằng điều mình đã tưởng
tượng nhiều lần lại đang thật sự xảy ra. Nhưng họ đã có mặt ở đó.
Những giấc mơ đặc biệt thực sự trở thành hiện thực. Nếu như ta có
tâm hồn tươi trẻ.

Hắn đã bình thản trả tiền cho cậu bé giao bánh pizza. Rồi hắn

xuống gác và thoát ra ngoài qua tầng hầm. Hắn qua một ô cửa được
ngụy trang một nửa và đi vào gara. Hắn khóa cửa lại từ phía ngoài.
Một cánh cửa bên khác dẫn tới một con ngõ bé xíu dẫn vào sân nhà
Dwyer. Hắn cũng khóa cả cái cửa đó lại. Đôi giày đi tuyết của Jimmy
Dwyer đang nằm trên bậc hiên. Tuyết đầy trên sân. Hắn thó luôn đôi
giày của hàng xóm.

Gary dừng lại giữa nhà hắn và nhà Dwyer. Hắn đôi lần nghĩ đến

việc để cho họ bắt mình - bị bắt - hệt như Bruno Hauptmann trong vụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.