NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 178

Lindbergh. Hắn thích ý tưởng ấy. Nhưng chưa đến lúc. Và cũng không
phải ở đây.

Rồi Gary bỏ chạy, theo một loạt những con ngõ sát nhau, nằm

giữa các ngôi nhà. Chẳng có ai trừ đám trẻ con sử dụng mấy con ngõ
nhỏ đó, nơi vốn mọc dày cỏ dại và đầy các vỏ lon nước ngọt.

Hắn có cảm giác như thị lực của mình giảm hẳn đi. Chắc chắn là

liên quan tới nỗi sợ hãi mà hắn cảm thấy trên từng xăng ti mét cơ thể.
Gary đang sợ. Hắn phải thừa nhận rằng mình đang sợ. Đối mặt với
adrenaline đi, anh bạn.

Hắn chạy từ sân sau nhà này qua sân sau nhà khác, dọc theo đại

lộ trung tâm có từ lâu đời. Rồi vào khu rừng rậm của công viên
Downing. Trên đường chạy hắn không trông thấy một bóng người
nào.

Chỉ khi liếc ngược lại Gary mới có thể trông thấy cảnh sát di

chuyển về phía nhà mình. Trông thấy hai thằng mọi đen to lớn Cross
và Sampson. Cuộc săn đuổi được ca ngợi quá mức. Cục Điều tra Liên
bang với toàn bộ vinh quang của nó.

Bây giờ thì hắn chạy hết tốc lực, về phía ga tàu điện ngầm nằm

cách nhà hắn bốn dãy nhà. Đây là mối liên kết giữa hắn với Philly,
Washington, New York, với thế giới bên ngoài.

Chắc hẳn Gary đã hoàn thành bài chạy với điểm mười trọn vẹn -

hay đại loại như thế. Hắn luôn giữ cơ thể gọn gàng. Đôi chân và hai
cánh tay khỏe khoắn, bụng phẳng sáu múi.

Một chiếc VW cũ đã đậu sẵn ở nhà ga. Nó luôn được đậu ở đó -

chiếc xe Bọ Hung đầy tin cậy từ thời thanh niên nổi loạn của hắn. Nói
đúng hơn là “hiện trường của những tội ác quá khứ”. Chiếc xe được sử
dụng chỉ vừa đủ để giữ cho ắc quy hoạt động. Đã đến lúc thêm nhiều
trò chơi, nhiều trò vui. Con Trai Nhà Lindbergh lại chuẩn bị ra tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.