NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 179

CHƯƠNG 39

ĐÃ QUÁ MƯỜI MỘT GIỜ nhưng Sampson và tôi vẫn ở nhà Murphy.
Cánh báo chí đang tập trung phía sau các dây bảo vệ hiện trường màu
vàng sáng bên ngoài nhà. Cả vài trăm người là bạn bè và láng giềng
quanh khu Wilmington cũng thế. Nơi này chưa bao giờ có một đêm
náo động hơn thế.

Một cuộc săn lùng lớn khác đã được thực hiện không chỉ dọc

theo Bờ Đông mà còn triển khai cả về phía Tây, tới bang Pennsylvania
và Ohio. Dường như không thể có khả năng Gary Soneji/Murphy trốn
thoát được lần thứ hai. Chúng tôi không tin là thủ phạm có thể vạch kế
hoạch cho lần trốn chạy này theo cái cách hắn đã lên kế hoạch cho vụ
lần trước ở Washington.

Một đứa trong đám trẻ con dự tiệc đã nhìn thấy một xe tuần tra

của cảnh sát lượn lờ vài phút trước khi chúng tôi có mặt ở khu vực
này. Nó đã hồn nhiên kể với Murphy về chiếc xe cảnh sát. Tên tội
phạm đã tẩu thoát hoàn toàn nhờ may mắn! Chúng tôi đã chậm chân
hơn hắn chỉ vài phút là cùng.

Sampson và tôi thẩm vấn Missy Murphy hơn một giờ. Cuối cùng

chúng tôi cũng biết được một chút về con người thật của
Soneji/Murphy.

Missy Murphy có thể hòa mình vào các bà mẹ của đám học sinh

trường Washingon Day. Cô có mái tóc vàng óng không uốn lọn. Missy
mặc chiếc váy màu xanh hải quân, áo cánh trắng, đội mũ rơm vành
tròn. So với mức thông thường thì cô nặng quá chừng một cân, nhưng
vẫn xinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.