NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 184

CHƯƠNG 40

KHÁCH SẠN CỔ DU PONT ở trung tâm Wilmington là nơi khá tiện
để ngả lưng một chút. Nơi này có một quán bar đẹp và yên tĩnh,
Sampson và tôi đã có kế hoạch lặng lẽ uống chút gì đó ở đây. Cả hai
không nghĩ sẽ có người tham gia cùng nên thấy ngạc nhiên khi Jezzie
Flanagan, Klepner và một số đặc vụ FBI nhập hội rượu đêm.

Chúng tôi mệt mỏi và thất vọng sau khi để sổng mất Gary

Soneji/Murphy trong gang tấc. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn,
chúng tôi nốc khá nhiều rượu nặng. Thực tế là quan hệ giữa chúng tôi
tốt. “Một đội”. Chúng tôi nói năng ầm ĩ, chơi bài, quậy phá một chút ở
quán bar sang trọng Delaware. Sampson nói chuyện với Flanagan một
lúc. Cậu ta cũng nghĩ cô là một cảnh sát giỏi.

Cuối cùng cuộc nhậu cũng kết thúc, chúng tôi quanh quẩn tìm về

phòng của mỗi người nằm rải rác trong khách sạn Du Pont rộng lớn.

Jeb Klepner, Jezzie và tôi leo cầu thang trải thảm dày để lên

phòng mỗi người ở tầng hai và tầng ba. Vào lúc ba giờ kém mười lăm
sáng, khách sạn Du Pont đúng là một lăng mộ. Phía ngoài, trên con
đường chính chạy suốt Wilmington vắng bóng xe cộ.

Phòng Klepner nằm ở tầng hai. “Tôi chuẩn bị xem ít phim khiêu

dâm loại nhẹ,” anh ta nói khi tách khỏi hai chúng tôi. “Việc ấy thường
khiến tôi ngủ được ngay.”

“Chúc anh có những giấc mơ đẹp,” Jezzie nói. “Hẹn gặp ở sảnh

lúc bảy giờ.”

Klepner rên lên khi lê bước theo hành lang về phòng. Jezzie cùng

tôi leo theo cầu thang uốn lượn lên tầng trên. Không gian yên tĩnh đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.