NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 191

Gary thậm chí không tính đến chuyện trả lời câu hỏi ấy. Mày nói

chuyện với tao đấy à? Robert De Niro, có phải không? Hắn là một De
Niro khác - chẳng có gì hoài nghi về chuyện đó - chỉ có điều hắn thậm
chí còn là một diễn viên giỏi hơn. Tầm ảnh hưởng rộng lớn hơn. De
Niro chưa bao giờ tận dụng được những cơ hội như Gary đã làm. De
Niro, Hoffman, Pacino - chẳng kẻ nào trong số họ tận dụng được cơ
hội và thực sự phát huy hết được năng lực của mình. Theo quan điểm
của Soneji là thế.

Nhiều suy nghĩ và tư tưởng ào ạt đổ vào đầu Soneji, khiến hắn

mất tập trung. Hắn có cảm tưởng như mình đang lơ lửng trôi giữa một
biển các hạt vật chất, hạt photon và neutron. Nếu những kẻ này có thể
sống trong não hắn chỉ mười giây thôi, chúng sẽ không tin được điều
đó.

Soneji cố tình xô vào người khác khi hắn rời khỏi quầy tính tiền

của tiệm McDonald.

“Ôi, xin thứ lỗi cho tôi,” hắn nói sau một cú va mạnh vào hông

người khác.

“Này! Để ý một chút đi chứ, ông anh!” một người nói với Soneji.
“Để ý cái thân mày ấy, thằng chó.” Soneji/Muiphy dừng lại và

nói với tay hói mà hắn vừa va vào. “Tao phải làm gì để có được chút
tôn trọng? Bắn thẳng vào mắt mày à?”

Vừa tiếp tục đi khắp tiệm Soneji vừa uống hết cả hai cốc cà phê

nóng. Xuyên qua tiệm. Xuyên qua bất kỳ người nào chắn đường hắn.
Xuyên qua những chiếc bàn mi ca rẻ tiền. Xuyên qua các bức tường,
nếu hắn thực sự muốn.

Gary Soneji/Murphy lôi từ áo gió ra một khẩu súng lục ổ quay

nòng ngắn. Chuyện sẽ là thế này: khởi đầu của cú gọi đánh thức cả
nước Mỹ. Một buổi biểu diễn đặc biệt dành cho tất cả những đứa con
và các bà mẹ.

Bây giờ tất cả đều nhìn hắn. Súng, họ đều hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.