NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 194

CHƯƠNG 42

HAI CẢNH SÁT TUẦN TRA QUỐC LỘ Mick Fescoe và Bobby
Hatfield đang chuẩn bị vào cửa hàng McDonald thì nghe thấy những
tiếng súng phát ra từ phòng ăn. Tiếng súng phải không? Vào giờ ăn
trưa ở tiệm McDonald? Chuyện quái gì đang xảy ra thế?

Fescoe bốn mươi tư tuổi, cao và to lớn. Hatfield trẻ hơn gần hai

chục tuổi. Cậu mới chỉ làm cảnh sát tuần tra được khoảng một năm.
Bất chấp cách biệt về tuổi tác, hai cảnh sát này có chung sở thích hài
tục. Họ đã trở thành những người bạn thân thiết của nhau.

“Chết tiệt,” Hatfield thì thầm khi tiếng súng vang lên phía trong

tiệm McDonald. Cậu hụp xuống theo tư thế tránh đạn mới được học
nhưng chưa bao giờ áp dụng khi ở ngoài tầm đạn.

“Nghe tôi nhé, Bobby,” Fescoe nói với cậu.
“Đừng lo, tôi đang nghe đây.”
“Cậu hướng tới lối ra phía kia.” Fescoe trỏ về một lối ra gần quầy

thu ngân. “Tôi sẽ vòng qua mé trái. Cậu đợi lệnh tôi rồi hãy hành
động.”

“Đừng làm gì cho tới khi tôi lao vào hắn. Rồi sau đó, nếu cậu có

khoảng trống để bắn, hãy hành động. Đừng nghĩ gì về việc đó. Chỉ cần
siết cò thôi Bobby.”

Bobby Hatfield gật đầu. “Tôi hiểu rồi.” Rồi cả hai tách ra.
Khi chạy vòng qua mé bên kia của tiệm McDonald, sĩ quan Mick

Fescoe không thể thở nổi. Anh bám sát bức tường gạch, tì lưng vào
đó. Từ nhiều tháng nay anh đã hạ quyết tâm phải lấy lại dáng. Anh đã
bắt đầu thở dốc. Cảm thấy hơi choáng. Anh không muốn điều ấy. Đấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.