NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 250

bao giờ bị nghi ngờ. Và đó là những gì cậu ta đã làm phải không? Cậu
ta đã chờ đợi suốt chín năm. Cậu ta đã lên một kế hoạch chín năm cho
việc đó.”

Chúng tôi đã nói chuyện với Simon Conklin suốt ba tiếng đồng

hồ trong ngày hôm đó, rồi thêm năm tiếng nữa vào ngày hôm sau. Anh
ta đã kể một loạt những câu chuyện thật buồn và khủng khiếp. Mỗi lần
Gary bị nhốt trong căn hầm của gia đình Murphy thường kéo dài nhiều
ngày hoặc nhiều tuần. Những kế hoạch đầy ám ảnh của Gary: những
kế hoạch mười năm, mười lăm năm, những kế hoạch cả đời.
Cuộc
chiến thầm lặng của Gary với những sinh vật nhỏ bé, nhất là với
những chú chim xinh xắn bay vào khu vườn của bà mẹ kế. Cách hắn
bẻ một chân của con chim cổ đỏ, rồi tới một cánh, rồi tiếp cái chân
còn lại, cho tới tận khi nó chết. Tầm nhìn của Gary để đưa bản thân
tiến lên trong số những người vượt trội 99% còn lại, tiến thẳng tới
đỉnh cao nhất. Và cuối cùng là khả năng bắt chước, diễn kịch và đóng
các vai khác nhau của hắn.

Tôi cũng sẽ muốn biết những chuyện đó nếu vẫn được gặp Gary

Murphy ở Nhà tù Lorton. Tôi đã định có vài buổi làm việc với Gary,
vờn quanh với những bóng ma xưa cũ ở Princeton của hắn. Trò
chuyện với Gary về người bạn Simon Conklin của hắn.

Nhưng thực không may, giờ đây tôi đã bị loại khỏi vụ điều tra.

Vụ bắt cóc đã bị đẩy ra xa khỏi tầm với của tôi, Sampson và cả Simon
Conklin nữa.

Tôi chuyển cho FBI những manh mối mà chúng tôi thu thập được

ở Princeton. Tôi viết một bản báo cáo dài mười hai trang về Simon
Conklin. Cục chẳng bao giờ điều tra theo hướng bản báo cáo đó. Tôi
viết tiếp bản báo cáo thứ hai và gửi bản sao tới mọi người trong đội
điều tra ban đầu. Trong báo cáo của tôi có những điều Simon Conklin
đã nói về người bạn thuở thiếu thời của anh ta, Gary Murphy. “Gary
luôn nói rằng mình sẽ làm những điều quan trọng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.