NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 303

trung thực của anh, miễn là bên truy tố không làm thế. Xin mời tiếp
tục.”

“Tôi khao khát bắt được kẻ bắt cóc tới mức không yên thân nổi.

Tất cả thành viên trong Đội Giải cứu Con tin đều như thế. Với hầu hết
chúng tôi, việc ấy rất giống vấn đề của cá nhân.”

“Anh thực sự rất căm thù kẻ bắt cóc. Anh muốn thấy kẻ đó, dù

hắn là ai đi nữa, phải chịu sự trừng phạt cao nhất mà pháp luật cho
phép chứ?”

“Tôi đã muốn vậy. Giờ đây vẫn muốn thế,” tôi trả lời Nathan.
“Khi Gary Murphy bị bắt, anh cũng ở đó. Anh ta bị cáo buộc đã

thực hiện các hành vi phạm tội. Sau đó anh có nhiều buổi làm việc với
anh ta. Ngay lúc này anh nghĩ gì về Gary Murphy?”

“Thú thật là tôi không biết tin gì ngay lúc này.”
Anthony Nathan không hề dừng lại. “Như vậy hẳn là có một nghi

ngờ hợp lý nào đó trong đầu anh?

Mary Warner giậm chân xuống mặt sàn cổ lỗ của căn phòng xử

án. “Mớm lời. Dẫn dắt nhân chứng.”

“Bồi thẩm đoàn sẽ bác bỏ,” thẩm phán Kaplan nói.
“Hãy nói cho chúng tôi biết những cảm giác của anh lúc này về

Gary Murphy. Hãy cho chúng tôi biết nhận định chuyên môn của anh,
Tiến sĩ Cross,” Nathan nói.

“Tôi vẫn chưa biết anh ta là Gary Murphy hay Gary Soneji. Tôi

không chắc hai nhân cách này cùng tồn tại trong người đàn ông này
hay không. Tôi tin rằng có một khả năng anh ta là trường họp có nhân
cách phân lập.”

“Vậy nếu anh ta là một người có nhân cách phân lập?”
“Nếu đúng là vậy, Gary Murphy có thể nhận thức được rất ít hoặc

không có ý thức về những hành động của Gary Soneji. Anh ta có cũng
thể là một kẻ tâm thần hết sức thông minh có thể điều khiển tất thảy
chúng ta. Kể cả anh nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.