NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 307

thể vừa trải qua một giấc mơ’. Anh còn nhớ không?”

“Đúng vậy. Chắc chắn là tôi nhớ,” hắn nói. “Tôi tỉnh dậy trong

một chiếc xe cảnh sát đỗ ở bên ngoài tiệm McDonald. Tôi tới và cảnh
sát ở đó. Họ bắt tôi.”

“Anh thấy sao khi cảnh sát bắt anh?”
“Tôi thấy như điều đó không thể xảy ra được. Không đời nào. Đó

chắc chắn phải là một giấc mơ tồi tệ. Tôi bảo họ rằng tôi là một người
bán hàng, nói cho họ biết nơi tôi sống ở Delaware. Nói mọi thứ tôi
nghĩ ra được để chứng tỏ rằng họ đã bắt lầm người. Không phải một
tên tội phạm. Tôi không có bất cứ tiền án, tiền sự nào.”

Tôi nói, “Chúng ta sẽ nói về thời điểm ngay trước khi anh bị bắt.

Hôm đó. Khi anh bước vào tiệm ăn nhanh.”

“Tôi không... Tôi không chắc mình có nhớ được hay không. Để

tôi thử nghĩ về chuyện ấy xem sao...” Gary có vẻ chật vật đôi chút. Đó
là diễn chăng? Hay hắn không thoải mái với sự thật mà hắn đã nhớ ra
vào lúc này?

Lúc đầu, tôi đã ngạc nhiên khi hắn để lộ thân phận Soneji trong

buổi thôi miên tại trại giam của chúng tôi. Tôi tự hỏi liệu gã này có tái
diễn điều đó. Nhất là trong những hoàn cảnh gay go thế này.

“Anh dừng lại để đi vào nhà vệ sinh bên trong tiệm McDonald.

Anh muốn một chút cà phê để giúp mình tỉnh táo khi lái xe.”

“Tôi nhớ... tôi nhớ đôi chút về điều đó. Chắc chắn tôi đã thấy

mình ở tiệm McDonald. Tôi nhớ mình đã ở đó...”

“Cứ bình tĩnh. Chúng ta còn nhiều thời gian mà Gary.”
“Rất đông người. Nhà hàng đó rất đông đúc, ý tôi là vậy. Tôi đi

lên phía cửa nhà vệ sinh. Sau đó vì lý do gì đó mà tôi đã không vào.
Tôi không biết tại sao. Buồn cười thật, nhưng tôi không nhớ.”

“Khi đó anh cảm thấy thế nào? Lúc đứng bên ngoài nhà vệ sinh

ấy. Anh còn nhớ mình thấy thế nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.