NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 310

với căn hầm đó sau.

“Bây giờ Maggie Rose ở đâu?” tôi hỏi Gary Murphy.
“Không biết,” hắn đáp không hề chần chừ.
Không phải con bé đã chết. Không phải con bé còn sống... mà là

Không biết. Tại sao hắn giấu thông tin đó? Vì hắn biết tôi cần nó? Vì
tất cả mọi người trong phòng xử án đều muốn biết số phận của Maggie
Rose Dunne chăng?

“Soneji đã trở lại để đưa con bé đi,” hắn nói tiếp. “FBI đã chấp

nhận khoản tiền chuộc mười triệu đô. Mọi thứ đã được xếp đặt. Nhưng
con bé đã biến mất! Maggie Rose không còn ở đó khi Soneji quay lại
lần nữa. Con bé đã biến mất! Ai đó đã đưa con bé ra khỏi đó!”

Các khán giả trong phòng xử án không còn yên lặng nữa. Nhưng

tôi vẫn tập trung vào Gary.

Thẩm phán Kaplan lưỡng lự không muốn gõ búa yêu cầu trật tự.

Bà đứng dậy. Bà ra hiệu yêu cầu im lặng, nhưng điều đó trở nên vô
dụng. Ai đó đã đưa con bé ra khỏi đó. Ai đó đang giữ con bé.

Tôi vội vã hỏi thêm vài câu nữa trước khi căn phòng và

Soneji/Murphy vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Giọng tôi vẫn mềm
mỏng, bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên bất chấp hoàn cảnh.

“Có phải anh đã đào cô bé lên không Gary? Có phải anh đã cứu

cô bé khỏi Soneji? Anh có biết bây giờ Maggie Rose ở đâu không?”
tôi hỏi hắn.

Hắn không thích chuỗi câu hỏi ấy. Hắn ướt đẫm mồ hôi. Hai mí

mắt chớp chớp. “Tất nhiên là không. Không. Tôi không hề liên quan
gì tới chuyện này. Tất cả là do Soneji. Tôi không thể kiểm soát được
hắn. Không ai làm được. Ông không hiểu điều đó sao?”

Tôi ngả người về phía trước ghế. “Lúc này Soneji có ở đây

không? Hắn có mặt ở đây với chúng ta sáng nay không?”

Ở trong bất cứ hoàn cảnh nào khác, tôi sẽ không cố dồn ép hắn

tới mức này. “Tôi có thể hỏi Soneji về những gì đã xảy ra với Maggie

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.