NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 322

CHƯƠNG 65

TÔI CHƠI một bản hòa tấu của Keith Sweat, Bell Biv Devoe,
Hammer và các ca khúc nhạc pop của Public Enemy trên piano. Tôi ở
ngoài sảnh tiêu khiển với Damon và Janelle cho tới khoảng tám giờ
sáng hôm ấy. Đó là ngày thứ Tư của tuần mà Jezzie và tôi đã gặp chút
bất ngờ khá ghê gớm ở Arlington.

Nana ở trong bếp và đang đọc tờ National Star mới ra lò, tờ báo

tôi đã mua cho bà ở Acme. Tôi chờ bà gọi tôi vào nhà.

Mãi không thấy ai gọi, tôi đứng dậy khỏi chiếc đàn piano và đi

vào nhà để đối diện với những lời trách mắng của bà. Tôi bảo Damon
và Janelle ở yên đó. “Các con cứ ở đây nhé. Đừng đi đâu hết.”

Giống như mọi buổi sáng, Nana đang ngồi nhâm nhi trà. Phần

còn lại của quả trứng chần và bánh mỳ nướng vẫn còn trên đĩa. Tờ báo
được gấp lại một cách ngẫu nhiên trên bàn. Đọc rồi? Chưa đọc? Tôi
không đoán được khi nhìn gương mặt bà, hay nhìn vào tình trạng tờ
báo.

“Bà đã đọc bài báo đó chưa ạ?” Tôi buộc phải hỏi.
“À, ta đã đọc đủ để nắm được ý chính của nó rồi. Cũng đã xem

ảnh chụp con trên trang nhất,” bà bảo tôi. “Ta tin đó là cách người ta
vẫn thường đọc loại báo này. Ta vẫn luôn ngạc nhiên không hiểu sao
người ta lại mua loại báo đó vào sáng Chủ nhật sau khi đi nhà thờ về.”

Tôi ngồi xuống đối diện với bà qua bàn ăn. Một dòng cảm xúc và

ký ức xa xôi mạnh mẽ tràn qua tôi. Tôi nhớ lại rất nhiều lần trò chuyện
như thế này trong quá khứ của hai bà cháu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.