NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 324

“Ta không thất vọng về con đâu,” bà bảo tôi. “Con là niềm tự hào

của ta, Alex ạ. Gần như mỗi ngày trong đời, con đều mang lại cho ta
niềm hạnh phúc lớn lao. Khi ta ngắm nhìn con với lũ trẻ, quan sát
công việc con làm trong khu vực này, và hiểu rằng con vẫn đủ quan
tâm để làm vui lòng một bà già...”

“Điều cuối cùng chuyện có đáng kể gì đâu ạ,” tôi bảo bà. “Còn

về cái gọi là câu chuyện giật gân ấy. Nó sẽ không thể tồn tại quá một
tuần. Sau đó sẽ chẳng ai quan tâm nữa đâu ạ.”

Nana lắc đầu. Mái tóc bạc trắng của bà được hất trở về đúng nếp.

“Không. Mọi người sẽ quan tâm. Nhiều người sẽ nhớ chuyện này
trong suốt quãng đời còn lại của con. Người ta nói thế nào nhỉ? ‘Nếu
không có gan chịu thì đừng có làm’.”

Tôi hỏi bà, “Làm gì cơ ạ?”
Nana lấy sống dao gạt đi các mảnh vụn bánh mì. “Con sẽ phải tự

nói với ta điều ấy. Tại sao con và Jezzie Flanagan phải lén lút nếu mọi
thứ đều đàng hoàng? Nếu con yêu cô ấy, cô ấy yêu con. Con có yêu cô
ấy không Alex?”

Tôi không trả lời Nana ngay. Tất nhiên là tôi yêu Jezzie. Nhưng

yêu đến mức nào? Và mọi chuyện sẽ đi đến đâu? Chuyện giữa chúng
tôi có nhất định phải đi đến đâu không?

“Con không biết chắc lắm, ít nhất là không theo cách con nghĩ bà

đang hỏi con,” rốt cuộc tôi nói. “Đó là điều mà lúc này chúng con
đang cố tìm ra. Cả hai chúng con đều hiểu rõ những hậu quả của việc
mình làm.”

“Nếu con thực sự yêu cô ấy, Alex,” bà bảo tôi, “thì ta yêu cô ấy.

Ta yêu con, Alex ạ. Con vừa vẽ lên một bức toan rất lớn. Đôi khi con
quá thông minh nên điều ấy có thể hại con đấy. Và có thể con cũng rất
đặc biệt - theo cách nhìn của thế giới người da trắng.”

“Và đó là lý do vì sao bà yêu con rất nhiều,” tôi bảo bà.
Bà nói, “Đó chỉ là một trong nhiều lý do thôi, con ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.