NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 348

“Thật sao?” Hắn dường như cam chịu và cảm xúc của hắn có vẻ

khá thờ ơ và thụ động. Tôi không thích cái vẻ ngoài mà hắn đang thể
hiện ấy. Điều đó khiến tôi nghĩ rằng nhân cách của gã đàn ông này có
thể đang trên bờ vực bị phân tách hoàn toàn.

“Tôi chỉ được phép nói chuyện với anh về vụ án mạng tại nhà

Sanders và Tumer, thực tế là vậy. Đó là phạm vi tôi được cho phép.
Nhưng chúng ta có thể nói chuyện về Vivian Kim, nếu anh thích.”

“Vậy thì chúng ta không có nhiều chuyện để nói đâu. Tôi chả biết

gì về những vụ giết người ấy. Tôi thậm chí không đọc báo. Tôi thề
bằng mạng sống của con gái tôi là tôi chưa đọc. Có lẽ ông bạn Soneji
của chúng ta biết. Tôi thì không, Alex ạ.” Hắn dường như thực sự
thoải mái khi gọi tôi là Alex lúc này. Thật vui khi biết ta có thể kết bạn
ở bất cứ đâu.

“Luật sư của anh hẳn đã giải thích các vụ án mạng cho anh. Có

thể có một phiên xét xử nữa trong năm nay.”

“Tôi sẽ không gặp thêm bất cứ luật sư nào nữa. Chuyện đó chẳng

liên quan gì tới tôi. Thêm nữa, các vụ việc đó sẽ không được đưa ra
tòa đâu. Quá tốn kém.”

“Gary.” Tôi nói với hắn như thể hắn là bệnh nhân của tôi. “Tôi

muốn thôi miên anh lần nữa. Anh có chịu ký vào giấy tờ nếu tôi có thể
sắp xếp tất cả những chuyện vớ vẩn này không? Việc nói chuyện với
Soneji
rất quan trọng với tôi. Hãy để tôi cố gắng nói chuyện với hắn.”

Gary Murphy mỉm cười và lắc đầu. Cuối cùng hắn gật đầu.

“Thực sự thì, tôi muốn tự mình nói chuyện với hắn,” hắn nói. “Nếu có
thể, tôi sẽ giết hắn. Tôi sẽ giết Soneji. Giống như việc người ta cho
rằng tôi đã giết hại tất cả những người kia.”

Tối đó tôi tới gặp cựu nhân viên Sở Mật vụ Mike Devine. Devine là
một trong hai nhân viên được giao nhiệm vụ bảo vệ Bộ trưởng
Goldberg và gia đình ông. Tôi muốn hỏi anh ta về giả thuyết “tòng
phạm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.