NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 35

CHƯƠNG 7

CHIẾC XE MÁY K1 đen bóng của hãng BMW phanh khựng lại ở khu
cổng đá thấp có lối đi rải sỏi của trường Washington Day. Người lái
trình giấy tờ rồi chiếc xe phóng vọt theo con đường dài và hẹp về phía
một cụm những tòa nhà màu xám của trường. Bây giờ là mười một
giờ.

Chỉ cần vài giây, chiếc BMW-Kl vọt lên tốc độ gần một trăm ki

lô mét một giờ và có mặt ở khu hiệu bộ. Rồi nó phanh lại dễ dàng và
êm ái, gần như chỉ khiến vài viên sỏi nhỏ bắn lên. Người lái xe lách
chiếc BMW vào phía sau một chiếc xe hòm màu xám ngọc trai hiệu
Mercedes mang biển ngoại giao DP101.

Vẫn ngồi trên xe máy, Jezzie Flanagan bỏ chiếc mũ bảo hiểm đen

ra, để lộ mái tóc vàng khá dài. Cô trông mới gần ba mươi. Thực ra
Jezzie đã bước sang tuổi ba mươi hai từ mùa hè năm nay. Cuộc sống
đang dọa dẫm bỏ qua cô. Người phụ nữ này tin rằng bây giờ mình đã
trở thành cổ vật, trở thành lịch sử lâu đời. Cô đến thẳng trường từ căn
nhà bên hồ của mình, còn chưa kể đó là kỳ nghỉ đầu tiên của cô trong
vòng hai mươi chín tháng qua.

Kỳ nghỉ đầu tiên trong hai mươi chín tháng đó giải thích cách ăn

mặc của Jezzie: áo khoác da dùng cho dân chơi xe máy, quần jean bạc
có ủ chân, thắt lưng dày bằng da, áo sơ mi kẻ ca rô đỏ-đen của thợ
rừng, ủng kỹ sư đã mòn.

Hai cảnh sát của Sở Cảnh sát D.C. vội vàng áp sát hai bên Jezzie.

“Ổn mà, hai sĩ quan,” cô nói, “thẻ của tôi đây.” Sau khi nhìn thẻ, hai
cảnh sát nhanh chóng lùi lại và tỏ ra đầy quan tâm. “Cô có thể vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.