NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 36

thẳng bên trong,” một trong hai người nói. “Có một cánh cửa bên ngay
sau bờ giậu cao kia, thưa cô Flanagan.”

Jezzie Flanagan gượng nở một nụ cười với hai viên cảnh sát có

vẻ mặt khó chịu. “Tôi biết hôm nay mình trông không thật đúng tác
phong. Tôi đang nghỉ phép mà. Chạy xe máy. Thế nên tôi phóng thẳng
cả xe tới đây.”

Jezzie Flanagan đi tắt qua bãi cỏ mới trồng vẫn còn phủ một lớp

băng nhẹ. Rồi cô đi vào trong tòa nhà hiệu bộ.

Không ai trong hai viên cảnh sát D.C. rời mắt khỏi Jezzie cho tới

khi cô khuất hẳn. Mái tóc vàng của cô bay như cờ đuôi nheo trong gió
mùa đông khắc nghiệt. Ngay cả khi mặc đồ jean bụi và đi đôi ủng lao
động, trông Jezzie vẫn cực kỳ bắt mắt. Và cô có vị trí đầy quyền lực.
Qua thẻ của cô, cả hai viên cảnh sát đều biết điều đó. Cô là người
đóng vai trò quyết định.

Khi đi qua sảnh trước, ai đó tóm lấy cô. Ai đó đã nhận ra một

phần của Jezzie Flanagan, phần đặc trưng cho cuộc sống của cô ở D.C.

Victor Schmidt đã bám lấy cánh tay cô. Một thời như thế, và bây

giờ, đây là điều Jezzie khó tưởng tượng nổi: Victor từng là đồng sự
của cô. Trên thực tế là đồng sự đầu tiên. Bây giờ anh ta được giao bảo
vệ một trong các học sinh của trường Washington Day.

Victor lùn và hói. Một tay ăn mặc đồ hiệu GQ. Tự tin mà không

có lý do hợp lý nào cả. Tay này luôn tạo cho Jezzie Flanagan ấn tượng
rằng anh ta bị đặt nhầm chỗ ở Sở Mật vụ, có lẽ hợp hơn với vị trí cấp
thấp của cơ quan ngoại giao.

“Jezzie, cô sao rồi?” anh ta nửa nói nửa thầm thì. Jezzie nhớ rằng

anh ta chưa bao giờ vào đề thẳng với bất kỳ chuyện gì. Điều đó luôn
làm cô khó chịu.

Jezzie Flanagan tức điên. Sau đó cô nhận ra rằng mình đã thực sự

khó chịu khi bị Schmidt chặn lại. Không phải cô cần một cái cớ để nổi
đóa. Không phải sáng nay. Không phải trong hoàn cảnh này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.