NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 369

CHƯƠNG 74

TÔI THỨC DẬY LÚC BA GIỜ SÁNG. Trong tâm trạng bay bay! Chơi
nhạc Mozart, Debussy và Billie Holiday ngoài hiên nhà. Có khi đám
nghiện ma túy đang gọi cảnh sát để phàn nàn về tiếng ồn cũng nên.

Buổi sáng tôi lại tới nói chuyện với Soneji. “Thằng Bé Hư”. Tôi

ngồi trong căn phòng nhỏ không cửa sổ của hắn. Đột nhiên hắn muốn
nói chuyện. Tôi nghĩ mình biết hắn muốn hướng tới điều gì sau tất cả
những chuyện này; điều mà hắn sẽ sớm nói với tôi. Dù vậy, tôi cần
hắn khẳng định quan điểm của mình.

“Ông phải hiểu một điều gì đó vô cùng xa lạ với bản chất của

ông,” hắn nói với tôi. “Tôi đã rất phấn khích khi theo dõi con bé rất
nổi tiếng đó và bà mẹ diễn viên của nó. Tôi là một nghệ sĩ rẻ tiền đồng
thời cũng là một kẻ ‘nghiện ngập’. Tôi cần một ‘liều’.” Tôi không thể
không nghĩ tới những bệnh nhân bị lạm dụng khi còn nhỏ của mình
khi nghe Soneji nói về những trải nghiệm ghê tởm và kỳ quái của hắn.
Thật đau đớn khi nghe một nạn nhân nói về rất nhiều nạn nhân của
hắn.

“Tôi hoàn toàn hiểu ‘trạng thái phấn khích’ đó, Tiến sĩ. Nhạc chủ

đề của tôi là ‘Cảm thông với Ác quỷ’. Của ban nhạc Rolling Stones thì
phải? Tôi đã luôn cố gắng giữ thận trọng đúng mức mà vẫn không
đánh mất sự say mê. Tôi đã vạch ra các đường thoát, các đường thoát
dự phòng, những lối vào và ra của mọi khu vực tôi thâm nhập. Một
trong những khu vực đó có liên quan tới một đường cống thuộc hệ
thống dẫn nước thải chạy từ ven một khu nghèo khổ ra tới Capitol
Hill. Tôi đã thay quần áo trong đường hầm, kể cả bộ tóc giả. Tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.