NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 367

Wayne Gacy, Jr. Patrick Wayne Heamey, kẻ đã bổ nhỏ ba mươi hai cái
đầu người ở West Coast.”

“Anh đã không giết Michael Goldberg phải không?” Tôi trở lại

điều gã tù nhân đã đề cập trước đó.

“Không. Lúc ấy không phải chủ tâm. Tôi sẽ làm mọi thứ vào thời

điểm thích họp. Thằng bé đó là một cái ung nhọt, được nuông chiều
quá nên hư hỏng. Nó nhắc tôi nhớ tới ‘em trai’ tôi, Donnie.”

“Thế làm sao lại xuất hiện những vết bầm tím trên người Michael

Goldberg? Kể cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra đi.”

“Ông thích điều này, phải không, Tiến sĩ. Điều đó nói cho chúng

ta biết gì về anh, hử? À, khi tôi thấy thằng bé đã chết vì tôi, tôi tức
giận lắm. Tôi nổi điên lên. Đá cho cái xác chết tiệt ấy lăn khắp chỗ đó.
Đánh nó bằng cái xẻng xúc đất. Tôi không nhớ mình còn làm gì nữa.
Tôi quá bực mình. Rồi tôi ném cái xác chết tiệt đó xuống dòng sông
trong rừng. Dòng sông trong rừng

*

, đúng chứ?”

“Nhưng anh đã không làm hại đứa con gái? Anh đã không động

vào Maggie Rose Dunne chứ?”

“Không, tôi đã không động vào đứa con gái.”
Hắn nhại lại điều bận tâm của tôi. Kiểu nhại khá giống giọng tôi.

Hắn chắc chắn có thể diễn kịch, đóng nhiều vai khác nhau. Thật đáng
sợ khi quan sát và ở cùng phòng với hắn. Có thể hắn đã giết người vài
trăm lần? Tôi nghĩ vậy.

“Kể cho tôi nghe về con bé đi. Chuyện gì thực sự đã xảy ra với

Maggie Rose Dunne?”

“Được rồi, được rồi, được rồi. Câu chuyện về Maggie Rose

Dunne. Thắp ngọn nến, hát bài thánh ca ngợi ca Chúa Jesus vì lòng
nhân từ thuần khiết. Sau khi bị bắt cóc, con bé yếu lắm. Dù sao đó
cũng là lần đầu tiên tôi ghé qua chỗ con bé. Nó vừa tỉnh sau khi thuốc
gây mê hết tác dụng. Tôi đã đóng giả Bà Mẹ Kinh Hoàng với Maggie
bé nhỏ. Tôi nói theo cách Bà Mẹ Kinh Hoàng đã từng nói bên cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.