NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 380

CHƯƠNG 76

LÚC TÁM GIỜ BA MƯƠI tối hôm đó, Sampson và tôi đi bộ dọc đại lộ
New York. Nó nằm trong khu vực giải trí của cộng đồng dân cư nghèo
ở D.C. Đó là nơi Sampson và tôi lang thang trong hầu hết các đêm.
Nơi ấy là nhà.

Cậu ta chỉ hỏi tôi đang tiếp tục thực hiện công việc như thế nào.

“Không ổn lắm, cảm ơn. Cậu thì sao?” tôi trả lời.

Cậu ta biết chuyện Jezzie Flanagan. Tôi kể với cậu ta tất cả

những điều mình biết. Âm mưu liên quan đến vụ bắt cóc ngày càng lộ
rõ. Tôi chưa bao giờ cảm thấy tồi tệ hơn tối hôm đó. Scorse và
Weithas đã vạch ra những nội dung hết sức chi tiết của vụ án liên quan
tới Jezzie. Cô đã thực hiện những việc ấy. Không còn nghi ngờ gì nữa.
Lời nói dối này dẫn tới những lời dối trá khác. Nếu từng nói dối tôi
một lần thì có thể cô đã lừa dối tôi cả trăm lần. Nói dối không chớp
mắt. Cô giỏi việc này hơn cả Soneji/ Murphy. Thực sự trơn tru và tự
tin.

“Cậu muốn tớ câm miệng lại hả? Hay nói át hết lời cậu?”

Sampson hỏi tôi. “Tớ sẽ thực hiện một trong hai cách đó.”

Mặt cậu ta không biểu lộ cảm xúc, như vẫn thường thế. Có lẽ

chính cặp kính râm đã tạo ra ấn tượng này, nhưng tôi nghi ngờ điều
đó. Sampson giống hệt như khi cậu ta mười tuổi vậy.

“Tớ muốn nói chuyện,” tôi nói với John. “Tớ có thể uống một ly

cocktail. Tớ cần nói về những kẻ nói dối bị tâm thần.”

“Tớ sẽ mua cho chúng ta một ít đồ uống,” Sampson nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.