NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 57

CHƯƠNG 11

ĐẶC VỤ FBI ROGER GRAHAM sống ở Manassas Park, ở đoạn giữa
Washington và Học viện FBI tại Quantico. Graham tạo ấn tượng mạnh
với thể hình cao lớn cùng mái tóc màu cát cắt ngắn. Ông đã xử lý
nhiều vụ bắt cóc lớn nhưng chưa vụ nào phức tạp như cơn ác mộng
hiện tại.

Đến hơn một giờ sáng một chút thì Graham cũng về tới nhà. Căn

nhà thấp và trải rộng ra theo phong cách kiến trúc thuộc địa trên một
con phố như bao con phố khác ở Manassas Park. Sáu phòng ngủ, ba
phòng tắm, một sân lớn rộng hơn nửa héc ta.

Nhưng không may là hôm nay không phải một ngày bình thường.

Graham đã mệt mỏi và kiệt sức. Ông thường tự hỏi tại sao mình không
đơn giản là chia tay công việc và viết một cuốn sách nữa. Nghỉ hưu
sớm và rời Cục. Để quan tâm, tìm hiểu ba đứa con mình trước khi
chúng rời khỏi gia đình để ra ở riêng.

Dãy phố nhà ông ở Manassas Park vắng tanh. Những ngọn đèn

ngoài hiên nhà nhấp nháy dọc theo con đường, chúng tạo thành một
cảnh tượng thân thiện và nhẹ nhõm. Ánh sáng bỗng xuất hiện trên
gương chiếu hậu chiếc Ford Bonco của Graham.

Chiếc xe thứ hai đã dừng lại trên con phố phía trước nhà Graham,

hai đèn pha sáng lóa. Một người đàn ông bước ra, tay nắm chặt cuốn
sổ và vẫy ra hiệu.

Đặc vụ Graham phải không? Tôi là Martin Bayer của tờ New

York Times,” người đàn ông gọi to khi bước theo đường dẫn vào nhà.
Anh ta chìa thẻ nhà báo ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.