NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 76

sóc cho những khu vườn quanh thành phố. Chắc chắn những người
làm vườn này kiếm được nhiều tiền hơn tôi.

Katherine Rose mặc một chiếc áo len cổ chữ V, quàng một chiếc

khăn cũ bằng lông lạc đà bên ngoài áo bò. Hình như cô có thể mặc bất
kỳ thứ gì mình muốn mà vẫn đẹp, tôi nghĩ khi chúng tôi cùng bước
bên ngoài.

Gần đây tôi đọc được thông tin ở đâu đó rằng Katherine Rose vẫn

còn được coi là một trong những phụ nữ đẹp nhất thế giới. Cô đã đóng
một loạt phim kể từ sau khi sinh Maggie Rose nhưng không hề đánh
mất chút nhan sắc nào, theo tôi quan sát thì thế. Thậm chí trong khi lo
lắng cực độ thì vẻ đẹp của cô vẫn nguyên vẹn.

Chồng cô - Thomas Dunne - là một luật sư tiếng tăm trong lĩnh

vực giải trí tại Los Angeles khi hai người gặp nhau. Trước đây ông đã
tham gia vào Tổ chức Hòa bình xanh và Cứu lấy thế giới. Sau khi ông
trở thành chủ tịch Hội Chữ thập đỏ Mỹ, gia đình đã chuyển tới
Washington.

“Ông đã tham gia xử lý các vụ bắt cóc khác chứ, thanh tra?”

Thomas Dunne muốn biết. Ông đang cố gắng tìm hiểu xem tôi ở vị trí
nào. Tôi có quan trọng hay không? Tôi có thể giúp gì cho con gái họ
không? Ông hơi thiếu tế nhị, nhưng tôi nghĩ mình không thể trách móc
Thomas trong những hoàn cảnh thế này.

“Khoảng hơn chục vụ,” tôi đáp. “Ông bà có thể nói cho tôi một

chút về Maggie chứ? Điều đó có thể có ích. Chúng tôi càng biết nhiều
thì cơ hội tìm thấy Maggie càng cao.”

Katherine Rose gật đầu. “Tất nhiên chúng tôi sẽ nói, thanh tra

Cross. Chúng tôi đã cố gắng nuôi dạy Maggie càng bình thường càng
tốt,” cô nói. “Đó là một trong những lý do rốt cuộc chúng tôi quyết
định chuyển về Bờ Đông.”

“Tôi không biết liệu tôi có gọi Washington là một nơi bình

thường để người ta lớn lên hay không. Nơi đây không hẳn là thị trấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.