các nghi thức lố bịch nhất đều được biện hộ bằng kiểu giải thích
suông, nhưng đó là truyền thống cơ mà. Đó chính xác là những gì
người Hottentots
nói khi người châu Âu hỏi họ tại sao lại ăn châu
chấu và nhai ngấu nghiến xác chấy. ‘Đó là truyền thống’, họ giải
thích.”
3.
Dù ý kiến công chúng nghèo nàn đến thảm thương thế nào, việc ý thức
được điều đó dường như giúp giải tỏa những mối lo âu của chúng ta
về địa vị, làm dịu bớt khao khát cháy bỏng của ta là bảo đảm người
khác nghĩ tốt về mình, và xoa dịu ước muốn đầy hoang mang của ta
với những dấu hiệu của tình yêu.
Sự chấp thuận của người khác có thể quan trọng với chúng ta
theo hai cách rất khác nhau: về vật chất, bởi vì sự phớt lờ của cộng
đồng có thể mang đến mối bất tiện và nguy hiểm về thân thể; về tâm
lý, vì sự không chấp thuận của người khác cho thấy ta không còn có
thể nuôi niềm tin về bản thân khi người khác ngừng ban cho ta những
dấu hiệu của lòng tôn trọng.
Những lợi ích của hướng tiếp cận triết học bộc lộ rõ nhất trong
mối quan hệ với hệ quả thứ hai của sự không quan tâm này, bởi thay vì
cho phép mọi ca đối kháng hay ngó lơ làm tổn thương ta, ta được các
triết gia bảo rằng, trước tiên hãy xem xét tính công bằng trong hành vi
của người khác. Chỉ có những thứ vừa rủa sả và vừa xác đáng mới
được phép làm tiêu tan lòng tự tôn của ta. Chúng ta nên dứt bỏ vĩnh
viễn quá trình khổ dâm, nơi ta tìm kiếm sự chấp thuận của người khác
trước cả khi ta hỏi bản thân rằng liệu cách nhìn của người đó có đáng
để lắng nghe - tức là, nhờ một quá trình, trong đó ta tìm tình yêu của
những người mà sau khi xem xét kỹ tâm trí họ ta phát hiện ra ta dành
cho họ sự tôn trọng ít ỏi.