NỖI LO ÂU VỀ ĐỊA VỊ - Trang 107

hóa, với những tiêu chuẩn cao vợi. Theo lời của Chamfort: “Đôi khi
một người sống cô độc thường bị cho là kẻ không thích xã hội. Điều
này giống như việc nói một ai đó là không thích đi bộ chỉ vì anh ta
không thích đi bộ buổi tối trong rừng Bondy

*

.”

6.

Gieo lời khuyên rải rác từ những nghiên cứu biệt lập của mình, các
triết gia đã đề xuất rằng chúng ta nên đi theo những chỉ dấu bên trong
của lương tâm mình, thay vì theo bất cứ dấu hiệu bên ngoài nào của sự
chấp thuận hay lên án chúng ta. Điều quan trọng không phải những gì
chúng ta có vẻ trở thành với một nhóm ngẫu nhiên nào đấy, mà quan
trọng là chúng ta biết mình là ai. Theo lời Schopenhauer: “Mọi lời chê
trách chỉ có thể làm ta tổn thương khi nó chạm đến các chỉ dấu. Bất cứ
ai thực sự biết rằng anh ta không đáng nhận lời chê trách đều có thể,
và sẽ, tự tin đối xử với nó bằng lòng khinh bỉ.”

Để ý đến lời khuyên của triết học yếm thế, chúng ta hãy từ bỏ nỗi

ám ảnh vặt vãnh muốn khư khư ôm giữ địa vị của chính mình - một
nhiệm vụ bất khả trong mọi trường hợp, một nhiệm vụ mà trên lý
thuyết sẽ đòi hỏi chúng ta quyết đấu, hoặc giết hoặc bị giết, với bất cứ
ai từng có một suy nghĩ tiêu cực về chúng ta - và thay vào đó, hãy an
trú bằng những cảm giác hài lòng có cơ sở vững chắc hơn với một
cảm thức dựa trên logic về giá trị của chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.