NỘI TÌNH CỦA NGOẠI TÌNH - Trang 99

Cô Polly cho tôi biết cô đã đi khám và được chẩn đoán bị PTSD (rối loạn

hậu sang chấn). Cô điều trị bằng cách thiền, tập hít thở và những buổi cùng Nigel
nhìn nhau thật lâu để phục hồi sự gắn bó và tin tưởng giữa hai người. Cô nói:
“Tôi hy vọng khi cảm thấy an toàn hơn, tôi sẽ không còn nghĩ gì về người kia
nữa”.

Tôi nói với cô: “Tất nhiên là chị sẽ cảm thấy nhẹ nhõm khi không còn nghĩ

gì về chuyện ấy nữa”. Nhưng khi nhớ lại những lần nói chuyện trước đây với cô
Polly và nhận thấy cô Polly không giống một nạn nhân bị sang chấn mà giống
một người phụ nữ “hồi xuân” nhờ ghen tuông và tình yêu, tôi đã đề xuất chị có
một cách nhìn nhận khác. Tôi nói: “Tại sao lại không nghĩ tới chuyện đó? Điều
ấy là hoàn toàn tự nhiên mà. Hơn nữa, chuyện ấy cũng có ích cho chị phần nào!
Cho phép tôi đề nghị rằng chị nên xem người phụ nữ đó như một nguồn cảm
hứng giúp chị tỏa sáng hơn, sống động hơn, gắn kết với chồng hơn, năng động
hơn và thích phiêu lưu tình dục hơn. Tất cả những điều này rất tốt cho cuộc hôn
nhân của chị”.

Anh Nigel bối rối nhìn tôi, lo lắng rằng vợ mình khó có thể chấp nhận đề

xuất ấy. Nhưng cô ấy đã mỉm cười.

Tôi thường thấy rằng những cặp đôi trong hoàn cảnh tương tự thế này nên

bước ra khỏi những tổn thương vô ích để quay lại với một kịch tính xưa cũ – tức
câu chuyện muôn thủa của tình yêu bị đứt gãy. Đó thực sự là một tâm thế vững
vàng hơn và nhân bản hơn là trạng thái vật vã, đớn đau, ám ảnh.

Nụ cười của cô Polly đã khiến tôi có một ý tưởng khác thường có thể giúp

cô ấy nhẹ nhõm tâm hồn. Tôi nói: “Chị hãy thử tiến thêm một bước nữa. Thay vì
cố xóa bỏ Clarissa ra khỏi đầu, chị nên... tưởng nhớ cô ấy, nên dựng cho cô ấy
một cái bàn thờ trong tưởng tượng để bày tỏ lòng biết ơn những điều tốt đẹp cô
ấy đã làm cho chị. Mỗi sáng, trước khi rời khỏi nhà, chị hãy dành ít phút chào và
cảm ơn ân nhân bất đắc dĩ này”.

Ngay giây phút ấy, tôi không thể biết cách hơi kỳ quặc này liệu có ích gì cho

cô Polly hay không, nhưng tôi biết rõ rằng mình đang trao lại quyền lực xử lý nỗi
đau cho cô ấy. Trong lối nói điều trị lâm sàng, liệu pháp can thiệp kiểu này được
gọi là điều khiển triệu chứng. Vì các triệu chứng không cố tình xuất hiện, chúng
ta không thể xóa bỏ chúng, nhưng ta có thể giành quyền kiểm soát chúng khi
quyết định sẽ điều khiển chúng. Ngoài ra, tạo ra một nghi lễ tưởng niệm nỗi đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.