NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 224

nhà đi, Clay. Tốt hơn hết chúng ta đừng khuấy động rắc rối mà ta không thể
thu xếp.” Pete kiên quyết đẩy Clay vào trong rồi đóng cửa lại.

Sage đứng một lát trước khi quay về nhà bà Ruby. Một con chó hoang hú

trong đêm, những tiếng rú đơn độc, tìm bạn. Tiếng hú cao dần, rồi chỉ còn
là tiếng dội vang lại từ núi đỉnh bằng.

Sage chán chường đăm đăm nhìn vào màn đêm. Anh không phải là

người khéo ăn nói, nhưng anh biết mình phải nói chuyện sao cho thuyết
phục với các anh của Nellie. Anh phải khiến họ nhận ra rằng anh yêu em
gái họ và muốn chăm sóc cô. Anh nghĩ ra nhiều điều để nói, nhưng dường
như chúng đều không có giá trị và vô nghĩa. Tối nay anh đã học được rằng
rất khó nói về tình yêu khi mà cảm xúc quá sâu đậm và mãnh liệt.

Anh ngồi xuống tấm ván đã ngồi với Nellie ban nãy và cuốn điếu thuốc.

Anh bật diêm, châm lửa và rít mạnh. Trên sân, một chú dơi phóng lượn
trong không trung. Gió nổi lên phả hơi lạnh vào mặt anh. Mùa đông đang
tới.

Anh hút hết điếu thuốc, rồi kéo thêm vài hơi cuối trước khi liệng nó

xuống vũng bùn. Sage nghĩ đã quá lâu rồi anh không có nhà. Anh cần một
thời gian để quen với sự ổn định, nhưng anh sẽ làm được. Anh vẫn muốn
có một mái nhà của riêng mình để ở lâu dài. Chỉ cần vài con bò và ngựa.
Chủ yếu là ngựa. Chẳng cần rộng rãi, to lớn, chỉ là một nơi thuộc về anh.
Giá như anh tìm được một mảnh đất đầy hứa hẹn, có con đường dài dẫn
thẳng đến cửa. Anh muốn thấy bầy ngựa của mình trên đồng cỏ của chính
mình, người phụ nữ của anh đang chờ anh về nhà và lũ trẻ chạy ra chào
đón. Một người chỉ sống có một nửa khi cô đơn. Anh cần một người phụ
nữ để phấn đấu làm việc, để tâm sự, để thuộc về nhau. Như bà Ruby và ông
Stonewall.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.