NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 41

“Trong nhà này chúng tôi cầu nguyện trước khi ăn, và đàn ông chờ cho

tới khi phụ nữ đã yên vị rồi mới ngồi xuống.” Cô không cần biết Mason
nghĩ sao. “Cậu có thể ngồi đó,” cô nói với cậu sinh đôi có khuôn mặt
nghiêm nghị và chỉ tay. “Còn cậu ngồi cạnh cậu ta.” Thật dễ chịu khi nhìn
khuôn mặt vui vẻ của Pete. “Doonie, cậu và ngài Mahaffey sẽ ngồi đầu kia
bàn. Nellie, Dora và tôi sẽ ngồi đầu này để tiện lấy đồ ở bếp. Đó là chỗ
ngồi của các người chừng nào còn ở đây. Khi ăn xong, gấp khăn ăn gọn
gàng và để cạnh đĩa mình.”

“Trời đất!” Doonie phẫn nộ thốt lên.

“Em đã bảo anh chị ta hách dịch lắm mà.” Dora nói với vẻ đắc ý.

Sự căng thẳng kêu lách tách trong phòng. Mason đánh giá mức độ ngoan

cố qua cái cằm hếch lên của Victoria. Đôi mắt vàng nâu mở lớn đầy kiên
quyết khiến anh nghĩ tới đôi mắt của một con sư tử non. Anh mắt lôi cuốn,
kiên định, nhưng anh vẫn cảm thấy nỗi đau bên dưới. Anh là người đầu tiên
đi tới chỗ ngồi vừa được chỉ định, và những người khác làm theo. Khi họ
đứng sau ghế của mình, Victoria đặt tay lên lưng Dora, đẩy con bé vào ghế,
rồi ngồi xuống. Nellie đã ngồi vào chỗ.

“Cô có thể đọc lời cầu nguyện, Victoria.” Mason không thèm giấu vẻ ra

lệnh trong giọng nói.

“Tôi định làm thế đấy ngài Mahaffey.” Victoria cúi đầu. “Lạy Chúa lòng

lành,” cô nói to bằng giọng điềm tĩnh, rõ ràng, “chúng con cảm ơn Người
vì những gì Người đã ban cho chúng con, những con chiên của Người, và
ban những đồ ăn này để nuôi dưỡng thân xác chúng con. Amen.” Cô điềm
nhiên nhìn Mason. “Anh có thể chuyển bánh quanh bàn trong khi tôi rót cà
phê.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.