NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 44

[2] Cách xưng hô lịch sự với phụ nữ.

“Thế sao? Tôi chưa bao giờ đi xa hơn trăm dặm cả. Tôi được sinh ra ở

đây. Mẹ tôi là giáo viên nên tôi khồng cần đi học xa. Tôi muốn nghe những
câu chuyện về Colorado đấy.”

Nụ cười của Pete nở rộng hơn. “Và tôi rất vui lòng mà kể, ma’am.”

Victoria khẽ mỉm cười và để ánh mắt bay qua bàn tới chỗ Mason. Đôi

mày của hắn kéo xuống thành một đường thẳng. Hắn đã nhận được thông
điệp. Cô đã chỉ cho hắn thấy! Cô cười thầm và cho phép ánh mắt nấn ná
trên khuôn mặt Pete. Một kế hoạch đang định hình. Mason Mahaffey sẽ
không thể xua cô ra khỏi nhà của cô! Cô sẽ ở lại, bằng cách này hay cách
khác.

“Tôi nghĩ anh cũng có nhiều chuyện để kể về những chuyến đi của mình

đấy nhỉ, ngài Mahaffey,” cô nói với Mason bằng giọng ngọt như đường.
“Tôi khó lòng chờ được nghe chúng.” Victoria nhìn lại Pete như thể cô
không rời mắt khỏi cậu ta được.

“Tôi dám chắc cô không chờ được!” Victoria hết sức hài lòng khi nghe

tiếng lầm bầm cho tới khi liếc hắn và thấy ánh mắt đằng đằng sát khí. Cô
hơi sợ nhưng không rút lui. Cô trở lại với Pete và tiếp tục cười vui vẻ.

“Trước đây tôi chưa từng thấy cặp sinh đôi nào giống hệt nhau. Mẹ các

cậu có gặp khó khăn khi phân biệt các cậu không?”

“Không đâu, ma’am. Tôi đeo một sợi chỉ trên cổ tay cho tớikhi Clay bị

đánh bay một chiếc răng. Trước đấy chúng tôi hay đổi sợi chỉ để trêu mẹ.”
Pete cười và nhìn anh sinh đôi của mình. “Dĩ nhiên tôi biết mình là Pete và
Clay biết anh ấy là Clay, nhưng tôi không nghĩ bố có thể phân biệt được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.