NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 74

Bầu không khí im ắng lại bao trùm trong khi Mason rót cà phê ra chiếc

cốc đặt cạnh chỗ anh đã ngồi ăn bữa tối. Anh rót đầy cốc Victoria mà
không hề hỏi ý cô. Anh ngồi xuống và liếc trộm cô. Chiếc váy hồng cô mặc
sáng nay đã bạc do giặt nhiều lần, nhưng nó làm hai má cô ửng hồng và tôn
lên bầu ngực. Trông cô thật xinh đẹp trong màu hồng, thậm chí đẹp hơn
màu xanh hôm qua.

Thứ gì đó thắt lại trong ngực Mason. Anh muốn xõa bím tóc dày kia và

ngắm bàn tay mình luồn qua nó. Mason vẫn có thể cảm thấy sự mềm mại
của cơ thể cô trong vòng tay, làn tóc mượt như lụa của cô chạm vào miệng
anh. Anh quan sát nét mặt cô, không thể rời mắt khỏi những đường nét
mảnh dẻ, và sự thanh tú đó làm nổi bật đôi mắt màu hổ phách to tròn, sáng
nay, đôi mắt ấy có quầng thâm, chứng tỏ một đêm mất ngủ.

Trước đây anh không thấy những nốt tàn nhang lấm tấm trên mũi cô.

Cô ngồi xuống bàn và nói với vẻ kiên quyết, “Ngày mai tôi sẽ vào thành

phố và nói chuyện với luật sư lần nữa. Trước mùa đông, việc này phải được
giải quyết xong.” Giọng cô tàn nhẫn kéo Mason khỏi sự mơ màng.

“Tôi sẽ đi với cô.”

Victoria hít nhanh một hơi. “Ý anh là anh sẽ đi và không quay lại nữa?”

“Không, Victoria. Tôi nói là tôi đi cùng cô. Các em tôi sẽ ở đây.” Anh

nói nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Anh thấy tay cô siết lại quanh chiếc cốc.
Bóng của hàng mi đổ dài xuống má khiến khuôn mặt cô toát lên vẻ yếu
đuối. Sự đau đớn của cô làm anh xúc động. Dâng tràn trong anh là khao
khát không để bất cứ điều gì làm cô tổn thương, bảo vệ cô khỏi đau đớn và
bất hạnh, nhưng trách nhiệm với gia đinh và quyết tâm xây dựng mái nhà
cho các em cũng mạnh không kém.Mason bị giằng xé giữa các cảm xúc trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.