NƠI TRÚ ẨN - Trang 114

P. NĂM MƯƠI HAI

PUCK.

N

gứa ngáy.

Thất vọng.
Đói lả.
Buồn bã.
Hic !
Có thể nào cuộc đời còn tồi tệ hơn thế chăng ? Như thể để khẳng định

cho điều đó, nó cảm thấy một con bọ chét đậu vào ngay đỉnh tai bên phải.
Nó dùng bàn chân sau để gãi.

Có vẻ là nó không thể chấm dứt được tình trạng ngứa ngáy, nỗi buồn, sự

thất vọng, hoặc là cơn nấc cụt, nhưng nó có thể chấm dứt được cái đói. Nó
bước đến bên miệng hang nhỏ bé của mình và nhìn ra ngoài. Đã qua một
đêm dài cô đơn. Mặt trời vừa mới nhú lên. À, mặt trời. Trong một khoảnh
khắc, nó nhớ lại cái ánh sáng vàng chói đó, được chúi người vào trong cái
hơi ấm tuyệt vời đó.

Và cũng chỉ trong một khoảnh khác, nó nhớ lại cái bẫy mà nó đã bước

vào. Nó nhìn vào những tia sáng dịu dàng lọt qua những ngọn cây, Làm sao
mà một thứ dịu ngọt như vậy lại có thể nguy hiểm đến thế ?

Hãy ở trong Gầm sàn, Các con sẽ được yên ổn dưới Gầm sàn. Nó rút lui

vào trong cái xó tối tăm của mình.

Cơn sợ hãi chảy tràn lên người nó. Mặt trời hôm nay thật là hấp dẫn.

Cũng giống hệt như ngày hôm qua. Tất cả đều sáng lấp lánh và ấm áp. Mọi
thứ đều rất dễ chịu. Nhưng chẳng phải là mặt trời đã từng lừa dối nó sao ?
Chẳng phải là mặt trời đã cám dỗ nó bước ra khỏi cái tổ ấm an toàn của nó
và đưa nó vào bẫy hay sao ?

Đột nhiên một cảm xúc mới len vào. Cơn giận !
Từ một nơi nào đó sâu bên trong cơ thể nó.... Hissss ! ! ! Rồi nó lại xảy ra

lần nữa. Hissss ! ! ! Những tiếng rít giận dữ này làm cho con mèo nhỏ cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.