NƠI TRÚ ẨN - Trang 18

dẫn đường nó, kéo nó đi quanh góc sân đó. Kìa, lại những nốt nhạc buồn
thảm đó.

Ôi ta thức giấc dưới mưa gào tầm tã,

Hay đó là lã chã nước mắt rơi

Phải, ta thức dậy giữa lúc trời mưa gió,

Nhưng đó là những giọt lệ buồn rơi

Chẳng ai thấy ta gắng sức chơi vơi ?

Không ai nghe tiếng ta buồn than thở ?

Có ai thấy ta đang sầu cô độc ?

Phận chó già chẳng được mẩu xương rơi ?

Rồi nó chợt nhận ra là bài hát không phải là kêu gào để van xin một

mẩu xương mà là kêu gọi một điều gì đó, hay một người nào đó. Lại thêm
một bước, một bước nữa vòng quanh. Và kia kìa, hắn ta đang đứng đó, bị
xích chặt vào một góc của mái hiên sau. Hai mắt hắn nhắm chặt, đầu ngả ra
sau, đang tru lên.

Lẽ ra con mèo cái phải cảm thấy sợ hãi, nó nên quay lại và bỏ chạy,

nên leo lên cái cây mọc gần nhất. Nhưng nó lại không sợ hãi. Thay vào đó,
nó chỉ bước tới gần con chó săn đang tru và cọ mình vào đôi chân trước của
con chó. Nó biết câu trả lời cho bài hát của con chó bởi vì nếu như nó biết
tru thì bài hát của nó cũng sẽ giống y như vậy.

Ở đây.

Chính ngay tại đây.

Là Ranger.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.