NƠI TRÚ ẨN - Trang 256

P. TRĂM MƯỜI

PHẢI MẤT MỘT LÚC PUCK MỚI LẤY LẠI

Đ

ược hơi thở, nhưng khi nó đã hít vào được, nó thấy ngay gương mặt của

Sabine, khuôn mặt giống hệt mặt của nó. Nó gí sát mũi mình vào mũi chị
nó. Nó cọ trán mình vào trán của mèo chị. Nó tựa cằm mình lên cái lưng
mềm mượt của chị. Rồi nó choàng tay qua cổ Sabine và liếm vào mặt, vào
hai tai và lên đỉnh đầu con mèo chị. Và Sabine chồm lên và liếm vào cằm,
vào mũi và cả lên những sợi ria mép của Puck.

Và bất thình lình, một làn gió nhẹ mát thoảng qua khu rừng, cây cối khe

khẽ rùng mình và cơn mưa ngừng rơi. Puck ngước nhìn lên, xuyên qua
những tàn cây và nhìn thấy những đám mây đang trôi qua. Liệu bạn có tin
được không ? Mặt trời, vàng chói và ấm áp. Mặt trời đã ló mặt ra.

Puck đã làm tròn lời hứa với mèo mẹ tam thể. Nó nhìn chị nó, người chị

sinh đôi, người bạn thân thiết. Nó luôn coi trọng sự gắn bó thiêng liêng đó.

Chúng cùng bước tới chỗ Ranger, đến nơi Puck tựa mình vào con chó

săn, Ranger yêu quý của nó, lắng nghe nhịp đập của trái tim trong lồng
ngực con chó già, cái nhịp tim nghe thân quen như chính nhịp đập của trái
tim nó. Nó cuộn người vào sát bên Ranger và lắng tai nghe nhịp đập diệu kì
của trái tim đó, và ngay lúc đó Puck cảm thấy mí mắt nó cứ dính chặt vào
nhau. Cơn mệt lả xâm chiếm toàn bộ cơ thể nó. Nhưng ngay trước khi nó
chìm vào cơn buồn ngủ thì Ranger chợt cựa mình và Puck lại nghe thấy một
tiếng động gì đó rất thân quen, tiếng lanh canh của sợi dây xích gỉ sét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.