NƠI TRÚ ẨN - Trang 50

P. HAI MƯƠI MỐT

TRƯỚC KHI MỘT CON NGƯỜI TRỞ

THÀNH ĐÀN

Ô

ng thì hắn phải là một thằng con trai. Gar Face đã từng là một thằng con

trai khi nó bước đi trong cánh rừng, một thằng con trai với bộ mặt méo mó
đầy sẹo, thằng con trai bỏ lại sau lưng cái cầu tàu bám đầy hắc ín của luồng
dẫn vùng Houston.

Lần đầu tiên nó trượt chân ngã trong khu rừng ẩm ướt, khắp nơi trong cơ

thể nó đều đau nhức. Mặt nó đau nhói vì vết thương sưng phồng do cha nó
tặng cho. Nhưng những bộ phận khác trên cơ thể nó cũng rất đau đớn. Hai
chân nhức nhối vì đi bộ. Miệng bỏng cháy vì khát nước, bàn tay mỏi nhừ vì
cứ phải ghì chặt lấy khẩu súng trường của cha nó. Dạ dày đau rát trong cơn
đói.

Nó cứ loạng choạng đi như thế suốt nhiều ngày xuyên qua khu rừng, cứ

đi sâu mãi vào trong bóng tối nơi mặt đất lép nhép bùn dưới bước chân nó
và từng đám rêu dày treo dưới những cành cây như những mớ râu rối bù
của một người khổng lồ thời xa xưa. Nó chẳng buồn luyến tiếc mặt trời rọi
ánh sáng vào bộ mặt buồn khổ của nó nhưng mặt đất xa lạ thì cứ nuốt dần
nó. Những tiếng động trong rừng bằng những cách riêng của mình cứ cứa
vào các dây thần kinh của nó.

Bất chấp điều đó, nó cứ đi xa hơn, xa mãi vào trong bóng tối.
Khi cuối cùng gặp phải con sông nhánh chảy xiết, nó trượt xuôi bờ sông

và dầm mình vào dòng nước mặn và dù cho vị nước lờ lợ, nó vẫn cứ uống
lấy uống để. Rồi nó bò lên bờ sông bên dưới cây thông cao chót vót.

Nó cố gắng chợp mắt nhưng không thể ngủ được. Cái đói cứ đánh thức

nó, cái đói cứ bốc lên, rỉ ra từ từng lỗ chân lông, xuyên qua khắp cơ thể nó.
Nó cố gắng trấn áp cái đói bằng cách ăn những cọng cỏ mảnh mai mọc lên
trong một khoảnh nhỏ được ánh mặt trời chiếu tới. Nhưng bấy nhiêu đó thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.