NÓNG GIẬN LÀ BẢN NĂNG, TĨNH LẶNG LÀ BẢN LĨNH - Trang 40

M

Mặn có cái vị của mặn, nhạt có cái lợi của nhạt

Trong thế giới của đại sư Hoằng Nhất; mọi thứ đều tốt. Áo cà sa trắng,

cuộn sách nát và chiếc khăn len cũ đều tốt cả, cải xanh, củ cải và nước

trắng cũng được hết. Mặn hay nhạt đều được cả. Tâm hồn đại sư tựa một

vầng trăng sáng; có thể ngẫm ra toàn bộ mùi vị của đời trong cuộc sống

vụn vặt thường ngày; có thể soi rọi vào bộ mặt vốn có của cuộc sống bằng

tâm trạng vui vẻ; tâm tính tự tại này. Kỳ diệu biết bao!

Hạ Miễn Tôn - “Nghệ thuật cuộc sống”


ỗi khi đọc đoạn văn này tôi đều cảm động, trong lòng có một cảm giác

trang nghiêm, từ đó cảm thấy cực kỳ hài lòng với cuộc sống hiện tại

của mình.

Có một lần, đại sư Hoằng Nhất từ Ôn Châu đến Ninh Ba, ở lại chùa

Thất Tháp. Hạ Miễn Tôn biết tin liền mang cơm đến ngay buổi chiều ngày

hôm sau, ngồi ăn cùng ngài. Tuy chỉ là một ít củ cải, cải thảo, nhưng dường

như đối với ngài, đó lại là một bữa cơm thịnh soạn. Đại sư vui vẻ và cơm,

trịnh trọng dùng đũa gắp một miếng củ cải với tinh thần sung sướng tột

cùng, thật khiến cho người khác nhìn mà rơi nước mắt vui mừng hổ thẹn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.