NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 60

em…rất ngọt.”

Hứa Trùy Nhi cũng nhìn anh, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một

người thông đồng làm chuyện xấu cũng giống như nhìn một người tình
nhân không nỡ ra rời. Sau đó, cậu ngượng ngùng che miệng lại, cúi đầu thật
thấp.

Anh từ từ vuốt mái tóc ướt mồ hôi của cậu, vừa vuốt, vừa thân mật

hôn lên thái dương cậu. Một lát sau lại nâng khuôn mặt cậu, hôn xuống một
lần nữa.

Lần này Hứa Trùy Nhi không trốn tránh, cậu cảm thấy bản thân mình

rất hèn hạ, lại có thể có chút chờ mong ngẩng đầu, nhắm mắt lại, ngoan
ngoãn mở miệng ra.

Tiếng nước bọt, tiếng hô hấp hỗn loạn, khỉ đường tan rồi, nước đường

từng giọt, từng giọt rơi xuống chân cậu. Đầu ngón chân cong cong, mơ hồ
cọ sát vào đệm giường.

Cậu Cả nắm chặt lấy tay Hứa Trùy Nhi, nhỏ như thế, nóng như thế,

anh xoa nắn, đầu ngón tay xen vào giữa các kẽ tay của cậu, rấtchậm, rất
chậm rồi sau đó hung hăng nắm chặt.

“Lão, lão đại…” Hứa Trùy Nhi ẩm ướt gọi, có thể là do bị anh nắm

đau rồi, cũng có thể là bị anh trêu chọc đến mơ hồ, không kìm lòng nổi.

“Hửm?” Cậu Cả dừng lại, dùng giọng mũi lười biếng hỏi, cằm Hứa

Trùy Nhi ẩm ướt, đáng thương mím môi, nhắm hai mắt lại: “Em học xấu
rồi,” cậu ngập ngừng, “Em không có mặt mũi nhìn người khác nữa.”

Cậu Cả trêu đùa bàn tay vô lực của Hứa Trùy Nhi, chiếc vòng trên cổ

tay còn chưa tháo xuống, lành lạnh chạm vào cánh tay anh: “Đức Sênh
nó…cũng tầm tuổi em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.