NỐT RUỒI BÊN MÁ
Đồng Đồng Đồng Tử
www.dtv-ebook.com
Chương 19
Tuy Hứa Trùy Nhi nói vậy nhưng lần sau cậu Cả lên, cậu vẫn giúp anh
xoa, có thể là do thói quen chăm sóc anh, bộ dáng kia của anh cũng thật
đáng thương, cậu nén giận dạy dỗ anh nhưng lại một lần rồi một lần nuông
chiều anh.
Cậu Cả họ Ngụy chưa từng hài lòng như vậy, cứ mỗi tối tắt đèn lại vô
cùng có tinh thần, anh nắm lấy cổ chân Hứa Trùy Nhi, kéo cậu lên người
mình không ngừng gọi “nha đầu”, “nha đầu”.
“Làm cái gì!” Hứa Trùy Nhi vẫn luôn hung dữ với anh, vừa xoa tay
vừa trừng mắt nhìn anh, “Cậu càng ngày càng lâu ra, tay em đều mỏi cả
rồi.”
Theo như cậu Cả nghe được là Hứa Trùy Nhi đang khen anh, muốn
cười nhưng lại ngại ngùng, vô cùng không biết xấu hổ mà nói: “Đợi tôi
khỏe lại tôi cũng chăm sóc em.”
Hứa Trùy Nhi sợ nhất những lời này, cậu lo lắng, lại có chút buồn bã,
cảm thấy người này thật sự sắp khỏe lại, nếu như anh khỏe rồi, bản thân
mình sẽ không thể ở lại đây nữa.
Qua Thanh Minh, cậu Cả rất cố gắng hoạt động chân. Mỗi buổi sáng
đều tự mình chống gậy đi lại trong sân, không đi đến mức đầu đầy mồ hôi
thì không chịu quay về phòng. Có lúc Hứa Trùy Nhi nhìn thấy anh qua
song cửa sổ, thấy anh chăm chỉ như thế, phấn đấu như thế trong lòng mơ hồ
không rõ, vừa ngọt, vừa đắng, lòng xót xa muốn khóc.