NỐT RUỒI BÊN MÁ - Trang 69

Cậu Cả chảy mồ hôi ròng ròng quay về, câu đầu tiên là gọi: “Nha

đầu.”

Hứa Trùy Nhi thản nhiên cười với anh, nhẹ nhàng đáo một câu:

“Vâng.” Sau đó đi qua đỡ anh, giúp anh lau mồ hôi trên mặt, lau một lúc,
anh liền cúi đầu xuống, giữa ban ngày ban mặt hôn lấy cậu.

Hứa Trùy Nhi ban đầu trốn tránh nhưng sau đó coi mỗi ngày đều là

ngày cuối cùng, vụng về đáp lại anh, mềm mại rúc vào lồng ngực anh, hai
người không biết ngượng, thường xuyên trốn trong phòng dây dưa.

Cậu Cả vẫn làm đúng như những lời anh đã nói, không chạm vào quần

áo cậu. Hứa Trùy Nhi có đôi khi hi vọng anh chạm vào, phát hiện mình là
một thằng nhóc, mắng cậu, ghét cậu, như vậy trong lòng cậu có lẽ sẽ dễ
chịu hơn.

“Cậu Cả,” Hứa Trùy Nhi mở đôi môi ướt át, ngẩng đầu nhìn anh,

“Nếu như cậu khỏe lại rồi, những lời cậu nói lần trước…khi nào thì cậu viết
thư thôi vợ cho em?”

Anh nhíu mày, nắm chặt cánh tay cậu: “Thư thôi vợ gì.”

“Chính là…” Hứa Trùy Nhi bị anh nắm đau, hơi trốn về phía sau,

“Trước đây cậu nói sẽ cho em thư thôi vợ, để em…em gả cho người khác.”

Cậu Cả có vẻ rất giận dữ, dùng sức nắm chặt bả vai cậu, đang định nói

gì đó, bên ngoài có người gọi: “Cậu Cả, mợ Cả, mau mở cửa ra, Lão phu
nhân tới rồi!”

Cậu Cả dùng ánh mắt bi thương, đau lòng nhìn Hứa Trùy Nhi, lặng lẽ

quay đầu, dò dẫm từng bước ra mở cửa. Bên ngoài, mẹ anh đang đứng đó,
dường như biết trong phòng đang làm gì nên không trực tiếp đi vào, mà
nghiêng đầu nhìn qua khe cửa: “Nha đầu, mẹ muốn ăn hạch đào con phơi,
đi lấy một ít về đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.