NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 130

— Nghe nè, Alma, chiều nay anh tới gặp em có tiện không?
Giọng Alma có vẻ ngập ngừng:

— Không, Joe. Em nghĩ không nên. Em lo Abe đang nghi ngờ chúng ta.
Tôi hơi hoảng, hỏi dồn:
— Sao? Gã nghi cái gì? Gã làm sao biết được chuyện chúng mình. Anh

đời nào hé cho hắn biết. Còn em… Nói anh nghe thử có chuyện gì.

— Em cũng đâu nói gì… Joe, nhưng anh phải là vợ Abe Pritchard, sống

chung quanh năm suốt tháng như em mới hiểu hết Abe. Anh không biết khi
nổi sùng Abe sẽ hành động ra sao để trả thù đâu.

— Thì anh làm sao biết được. Cả buổi chiều hôm qua Abe và anh đã tranh

cãi về chuyện tiền nong. Gã phiền trách anh tiêu những tờ giấy bạc giả quá
chậm – Tôi hạ giọng khi nói đến những từ sau cùng, vừa nói vừa liếc mắt
nhìn quanh để bảo đảm không có ai nghe lén. Nhưng không có ma nào cả –
Và này, Alma, chúng ta làm gì buổi tối nay?

— Em không dám gặp anh, Joe. Abe không tin em đã đến rạp chiếu bóng

bữa đi chơi với anh hồi chiều thứ Năm. Chồng em buộc em kể lại toàn bộ
chuyện phim, rồi dẫn em đi xem lại phim đó vào tối thứ Bảy bữa qua hầu
kiểm tra lại. Nhân đây, có phải anh đã dùng tờ 10 đô của Abe để mua vé
xem phim bữa đó hay không?

— Phải. Có gì không em?
— Bữa qua Abe mua vé xem phim bằng tờ 20 đô, và không chịu nhận tờ

10 đô do cô bán vé thối lại. Cô ấy đã cho Abe xem tất cả những tờ 10 đô mà
cô đang có để Abe chọn lấy một tờ.

Điều này khiến tôi nổi giận:

— Đồ bần tiện! Cách nào đi nữa, cô nhân viên hẳn có rất nhiều tờ 10 đô.

Này, vậy bao giờ anh mới gặp lại em?

— Ngày mai điện thoại lại cho em rồi sẽ tính tiếp.
— Ngày mai! Ngày mai! Lúc nào anh cũng nghe em nói ngày mai. Được

rồi, sáng mai anh sẽ gọi điện cho em. Nhưng anh bắt đầu cảm thấy mình chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.