NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 6

— Có ích gì đâu? Ổng thậm chí không biết con hiện diện trên cõi đời này.

Hãy để ổng sống trong thế giới của ổng...

Patrick lại lao vào học. Rồi cậu đậu vào đại học nông nghiệp. Năm cuối,

mùa hè đến, và cậu nghĩ, cần thay đổi không khí.

— Mẹ ơi, hè này con muốn nghỉ ở đảo Corse cùng các bạn trong trường.

Mẹ đã khi nào đến đảo Corse chưa?

— Sao bỗng dưng con nghĩ đến đảo Corse vậy?
— Con cũng chẳng biết nữa! Tự nhiên đảo quyến rũ con. Anh bạn

Branchini học cùng lớp là người sinh trưởng ở Corse từ lâu kể cho con nghe
về đảo với những bãi biển tuyệt vời và mùi hương thoang thoảng của đầm
lầy...

Héloise suy nghĩ trong giây lát, lục tìm trong ngăn kéo tủ, rút ra một cuốn

album cũ:

— Con coi này, Patrick, mẹ có vài tấm hình nghỉ mát trên đảo Corse. Mẹ

đã có thời gian sống hạnh phúc ngắn ngủi tại đó, với những kỷ niệm không
bao giờ quên.

— Con hiểu rồi! Cha con sống trên đó, phải không?

— Phải. Giấu con nữa làm gì? Con đã trưởng thành rồi. Năm tháng qua

đi... đời mẹ đã hết, đời con đang bắt đầu.

Héloise lấy trong album ra một tấm ảnh trắng đen. Patrick nhận ngay ra

mẹ mình: lúc ấy bà còn để tóc dài, chiếc váy hoa bó sát thân hình mảnh
khảnh, da sạm nắng. Cậu chỉ tay vô ảnh, hỏi:

— Người để ria mép đang quàng vai mẹ là ai vậy?

— Người có ria mép? Chính ổng đấy, cha con, tên Sampiero Carucci.
— Mẹ, mẹ thấy con có giống ổng không?
— Giống, từ khi con trở thành một chàng thanh niên. Chính vì vậy mẹ

không muốn con để ria mép.

Patrick do dự một lát:
— Ổng ở đâu, làm gì trên đảo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.