NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 7

— Khi ấy ổng ở Piana, có một trang trại, nuôi ngựa cho du khách thuê.

Ổng còn tổ chức chụp ảnh, nướng thịt cho du khách ăn tại nhà.

— Cuộc sống thú vị thiệt... Rồi... sao xảy ra việc ấy vậy mẹ?

— Một buổi tối trong làng tổ chức vũ hội. Ổng nhờ mẹ. Ổng nhảy rất cừ,

cặp mắt xanh cười cười mãi, giống y như con. Rồi ông mời mẹ đến thăm
nhà ổng... Sáng hôm sau mẹ mới về. Trong suốt thời gian còn lại trên đảo
ổng như muốn tránh né mẹ. Mãi khi trở về nhà mẹ mới biết mình mang
thai...

Patrick trở lại vấn đề:
— Mẹ còn nhớ địa chỉ của ổng không?

— Sampiero Carucci ở Piana. Ở đó ai cũng biết ổng.
Hai tháng sau Patrick đến đảo Corse. Cậu vội đến Piana, xem thử “ổng”

có còn ở đó không, nhìn ổng tận mắt, và, có thể, nói sự thật cho ổng nghe.
Vừa gặp ổng, cậu vô đề ngay:

— Xin chào! Ông là Sampiero Carucci? Tôi tên Patrick Longchamp. Tôi

từ đất liền đến đây nghỉ hè.

Sampiero trông già khá nhiều so với tấm hình trong album của Héloise.

Ông nhìn chàng thanh niên, không rõ lắm do ngược ánh mặt trời:

— Chào anh bạn. Cậu muốn thuê ngựa phải không?
— Phải, nhưng tôi chưa cưỡi ngựa bao giờ.

— Cậu không phải người đảo Corse?
— Cũng không hẳn. Tôi... tôi không dám chắc.
Sampiero tỏ ra có cảm tình với chàng thanh niên mới gặp, ông nhìn chàng

một lát, nói:

— Lạ đấy, nhưng nhìn cậu quen quen. Trông cậu có nét giống ông anh

Francois của tôi.

Thời gian trôi qua và tình cảm giữa Patrick và Sampiero ngày càng gắn

bó. Nhưng Patrick không bao giờ nói lên sự thật. Cậu chỉ hài lòng với việc
ngắm nhìn cha của mình. Patrick và bạn bè dựng lều gần nhà Sampiero.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.