NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 87

cùng hoàn chỉnh những góc cạnh nhỏ nhặt nhất của ngôi nhà. Trong khi
Arnold để ý đến cấu trúc nhà là chính thì Catherine lo trang trí nhà bằng tất
cả những thứ mà cô nghĩ ra: bình hoa bằng đất nung, búp bê, tủ đựng đồ…

Arnold thoạt đầu đưa tiền cho người yêu mua sắm đồ lặt vặt trước, nhưng

rồi thấy cô tỏ ra bối rối mỗi khi nhận tiền, anh giao cô nguyên xấp chi phiếu
mà anh đã ký khống.

Ngày hôm sau, Catherine biến mất.
Thoạt đầu, Arnold tưởng cô gặp tai nạn. Anh lo sợ, trình báo cảnh sát, tới

các bệnh viện, nhà xác. Rồi anh đâm hoảng khi nhận thấy mình chẳng còn
một xu: tiền trong tài khoản đã giao hết cho Catherine. Arnold thất vọng ghê
gớm. Được bạn bè khuyên nhủ, anh không kiện cáo gì, nhưng nhờ một hãng
thám tử tư.

Kết quả đáng buồn: Catherine Frost chỉ là một cái tên giả: Cô gái này đã

sắp xếp âm mưu lừa đảo ngay từ đầu. Nước Mỹ lại rộng mênh mông, biết
đâu mà tìm. Thôi đành vậy. Bắc thang lên hỏi ông Trời. Đưa tiền cho gái có
đòi được không…

*

* *

Mãi đến một hôm… Tình cờ quả là khủng khiếp: Ông bà già Schwartz

bước vô nhà hàng nơi Arnold làm tiếp tân:

— Arnold! Chúng tôi luôn nghĩ tới anh… Thật bất hạnh khi thấy anh

không chung sống cùng Catherine!

— Sao? Sao ông bà biết?
— Chúng tôi đã gặp cô ta, hoàn toàn tình cờ, cách nay khoảng hơn một

năm. Cùng một số bạn cũng đã nghỉ hưu, chúng tôi nghỉ ít ngày tại một
bungalow ở Tampa, Florida… Và chúng tôi tôi thấy ngay nhà đối diện là cô
bạn gái dễ thương cùng trên chuyến tàu du lịch Venise ngày nào!

— Và… và cô ấy có vui không? Có mạnh khoẻ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.