NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 172

Rhyme quan sát mặt cô ta nhăn lại, đôi mắt xanh dương dán xuống sàn.

Cô ta đang tập trung cao độ.

“Đúng thế.”
Ông ta lầm bầm một cách cay độc, “Thôi, chúng tôi vẫn cứ phá sản.

Không có gì thay đổi đâu. Như tôi đã nói, cô có muốn đệ đơn xin miễn bảo
hộ thì tùy. Những người được ủy quyền sẽ tranh đấu gay gắt, tôi không nghĩ
cô sẽ thắng, nhưng cứ tự nhiên.”

“Không, tôi gọi để hỏi chuyện khác.” Archer đang nói bằng giọng gay gắt

hệt như lúc anh đuổi cô ta ra khỏi nhà của mình hôm đầu tiên đến thực tập,
Rhyme nhớ lại.

Anh tự hỏi cô ta định làm gì đây.
“Gì thế?” ông Holbrook hỏi.
“Ông đã lịch sự đến mức gợi ý chúng tôi theo đuổi các bị đơn khác, dù

không ai trong số đó là khả dĩ.”

Viên luật sư nội bộ có vẻ thận trọng khi trả lời, “Không, tôi nghĩ là khả

năng đó không khả thi lắm. Sau rốt thì, Midwest Conveyance là công ty chịu
trách nhiệm chính. Tôi thừa nhận điều đó. Và tôi xin lỗi vì chúng tôi không
thể giúp thân chủ của cô, góa phụ.”

“Không khả thi,” cô ta nhắc lại. “Tuy nhiên, ông lại không một lời đề cập

tới một công ty nào có khả năng trở thành bị đơn.”

Im lặng.
“Ông biết tôi đang nói đến ai phải không?”
“Ý cô là gì, cô Archer?”
“Ông không hề báo cho chúng tôi về cái công tắc thứ hai giúp mở tấm

đậy.”

“Công tắc thứ hai à?” Giọng nói của ông ta có vẻ đang câu giờ.
“Đó là câu hỏi của tôi đấy, ông Holbrook. Ai đã chế tạo nó? Nó hoạt động

ra sao? Chúng tôi cần biết.”

“Tôi thật tình không thể giúp cô đâu, cô Archer. Tôi phải đi đây.”
“Ông có biết là Lincoln Rhyme, tư vấn viên còn lại trong vụ án này, chủ

yếu làm việc với NYPD và…”

“Vụ này không thuộc thẩm quyền của họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.