NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 326

Von chớp mắt, lùi ra sau. “Anh điên rồi. Món đó ở đây ngon lắm, hết sảy

luôn. Ý tôi là, đỉnh cao.”

“Vậy tôi sẽ gọi món đó,” Nick nói.
“Anh sẽ không hối hận đâu. Mang cho anh ấy cả xa-lát nữa nhé. Anh ấy

cần ăn xa-lát. Cùng loại xốt.” Cười toe toét khi anh ta quay sang nhìn Nick.
“Ở đây họ tự chế nước xốt đấy. Anh có thể gọi nó bằng cái tên Two
Thousand Island, ngon hết sảy.”

Nick lạnh lùng cười đáp lễ và gọi luôn món đó cho Freddy. “Hai chai

bia.”

“Cả tôi nữa, ngon lắm, Lucy,” Von nói, gõ gõ vào chai bia, dù bảng tên

của người phụ nữ đó viết Carmella. Không cười, cô ta quay người bỏ đi.

Nick nói, “Cảm ơn vì đến đây.”
“Sếp tôi nợ Freddy. Anh có nhận thấy không?” Giọng Von hạ xuống.

“Trông anh ta như con cóc vậy?”

“Chưa bao giờ.”
“Đúng thế mà. Mà, rất vui được giúp anh. Chỉ có điều tôi cũng không biết

nó hữu ích ra sao đâu.”

“Anh biết quán Flannigan à?”
“Tháng trước vừa làm việc ở đó. Anh có khéo tay không?”
“Chút ít. Tôi có thể làm điện. Sửa đường ống.”
“Ống nước à?” Cười lớn. “Tôi giỏi dựng khung cực. Tôi đã dựng khung ở

đó, ở quán Flannigan. Ông già Flannigan đã thưởng thêm cho tôi. Khá tuyệt.
Khen đó là bộ khung đẹp nhất ông ta từng thấy. Dẫu sao đi nữa, sau đó tôi
bắt đầu lê la ở đó. Tôi làm quen với vài người, thợ pha chế, nhân viên.” Giờ
Von không thèm hạ giọng xuống nữa. “Họ đều tốt. Họ là chúng ta, anh biết
đây. Không đến từ các quốc gia khác, như anh hay gặp ở nhiều nơi.” Hất đầu
về phía Lucy/Carmella.

Nick thôi thúc muốn đi rửa tay.
“Tôi vừa nói đến đoạn tôi bắt đầu thân quen với vài người ở đó. Mọi

người buôn chuyện với tôi. Tôi có tài chuyện phiếm. Thừa hưởng từ cha.
Nên tôi đã đi hỏi quanh, cộng hai với hai lại. Về chuyện mà Freddy hỏi
thăm. Và tổng hợp lại danh sách này, có thể có người anh đang tìm đấy. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.