NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 361

ít khả năng nhận thức nữa, không sai, nhưng anh ta đã bù đắp lại bằng sự
bền bỉ và bản năng đường phố. Sau rốt thì, đáp án của phần lớn các vụ phạm
tội đều khá rõ ràng, phá án chủ yếu là nhờ đổ mồ hôi chứ không phải nhờ
các suy luận kiểu Holmes. Nhưng ngày hôm nay? Sachs biết vấn đề nằm ở
đâu.

“Ngồi xuống, Ron.”
“Được, Amelia.” Anh ta để ý đến tập hồ sơ mở ra trên bàn trước mặt cô.

Anh ta ngồi xuống.

Cô xoay tập hồ sơ lại và đẩy nó về phía anh ta.
“Cái gì vậy?” viên sĩ quan trẻ hỏi.
“Đọc đi. Đoạn cuối cùng.”
Anh ta đọc lướt qua dòng chữ. “À.”
Cô nói, “Vụ Gutiérrez đã khép lại cách đây sáu tháng rồi. Vì Enrico

Gutiérrez đã chết vì dùng ma túy quá liều. Ron, nếu định nói dối thì ít nhất
cậu cũng nên kiểm tra lại các chi tiết chứ?”

Điện thoại làm anh tỉnh giấc.
Rung, không reo, rên rỉ, hay phát nhạc.
Chỉ rung lên bần bật khi nằm trên chiếc bàn đầu giường hiệu JCPenney

của anh. Giấc mơ cũng có ích vì nó giúp anh luôn trong tình trạng sắp tỉnh, ở
trong tù thì anh mơ đến cảnh ra ngoài, ở ngoài thì anh mơ về buồng giam
của mình. Nên mọi giấc ngủ đều chập chờn, như nước chảy cuồn cuộn
xuống máng.

“Chào? Ừm, chào?”
“Đây, chào. Có phải Nick đấy không?”
“Đúng, không sai.”
“Tôi không đánh thức cậu dậy đấy chứ?”
“Ai vậy?”
“Vito. Vittorio Gera. Nhà hàng.”
“À, đúng rồi.”
Nick vung chân lên, ngồi dậy. Dụi mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.