NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 394

Cooper tìm số điện thoại và ấn số. “Giáo sư Aniston à? Thanh tra Cooper

đây. NYPD. Tôi đã gửi cho ông mẫu dấu vết thực vật mà chúng tôi tìm thấy
ở một hiện trường gây án. Ông có may mắn tìm ra thông tin về nó không?
Chúng tôi đang phải chịu áp lực thời gian… Được rồi.” Cooper liếc về phía
họ. “Ông ấy đang tìm hiểu rồi.”

“Cho thấy ngay từ đầu đây cũng không phải là một yêu cầu đặc biệt khó

khăn cho lắm,” Rhyme lầm bầm, tiếng hơi to.

Ngôn ngữ cơ thể của Cooper thay đổi khi nghe tiếp điện thoại. Anh ta viết

xuống một tờ giấy bên cạnh. “Được rồi, cảm ơn giáo sư.” Anh ta dập máy.
“Một loại lạ. Anh hiếm khi thấy nó.”

“Lạ được định nghĩa như thế còn gì, Mel. Nó là cái quái gì?”
“Nó là một mẩu lá dâm bụt. Lạ là vì nó có màu xanh lục. Không có nhiều

nơi…”

“Chúa ơi!” Sachs rút điện thoại ra, ấn nút. “Đây là thanh tra 5885. Sachs.

Tôi cần sĩ quan cảnh sát đến số 4218 đường Martin, Brooklyn. Có thể có án
10-34. Nghi phạm là nam da trắng, cao khoảng mét chín, chỉ nặng năm
mươi ki-lô. Có thể có vũ khí… Tôi đang trên đường tới.”

Cô dập máy, chộp lấy áo khoác của mình. “Nhà của mẹ tôi. Tôi đã mua

cho bà một cây dâm bụt xanh nhân dịp sinh nhật. Nó nằm ở sân sau, ngay
cạnh một cửa sổ xuống hầm. Hắn đã lắp đặt thứ gì đó ở đây.”

Sachs lao ra cửa, gọi thêm một cuộc điện thoại nữa.

Một cầu dao tự động vừa tự ngắt.
Bà Rose Sachs lúc này đang ở dưới tầng hầm ẩm ướt trong ngôi nhà của

bà ở Brooklyn, cả căn hầm bốc mùi nấm mốc. Bà đang chậm rãi đi về phía
tủ điện. Đi chậm không phải vì bệnh tim của bà mà vì đống đồ đạc lộn xộn.

Nhìn các cái hộp, giá, hàng chồng quần áo được bọc vải nhựa.
Thậm chí ở đây bà cũng cảm thấy tuyệt vời – “thậm chí” là vì bà đang

tránh một cái mạng nhện công phu.

Tốt.
Dành chút thời gian ở nhà riêng của bà cho thay đổi không khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.